Nội dung truyện
-Yumi!Linh về rồi nè!-Tiểu Linh cầm lấy đôi bàn tay nõn nà một thời,nay trở nên gầy guộc.
-Linh!-Yumi cố nặn ra nụ cười thật xinh xắn nhưng không mấy thành công.-Em nhớ Linh lắm!
-Linh cũng nhớ Yumi nhiều!-Tiểu Linh đặt những ngón tay thon dài ỉu xìu của nàng lên môi mình,cố giấu đi những giọt lệ đau thương.
Đến tận bây giờ,vào giây phút cuối đời của Yumi,Tiểu Linh vẫn không sao yêu được cô gái tội nghiệp đang nằm thoi thóp trên giường như nó yêu cô giáo nó.Nhưng dẫu sao nó cũng không khỏi xúc động khi người bạn tri âm của nó sắp xa rời nó,sang bên kia thế giới.
-Yêu Linh…em…không bao….giờ…hối …hận….-Yumi thều thào,nhìn ngắm đôi mắt nâu tuyệt đẹp của chồng,cố khắc sâu hình ảnh ấy vào tim lần nữa,hy vọng rằng sau khi đầu thai,nàng vẫn yêu đôi mắt ấy-…dẫu …em biết….Linh….sẽ ….mãi….không yêu ….em.Linh…vẫn còn…..yêu cô….Quỳnh Anh….của Linh…Em biết …là vậy mà!
-Yumi!-Tiểu Linh thật sự xót xa khi nghe vợ nó nói vậy
Charles đứng cạnh em mình,nhìn Yumi, hai hàng nước mắt chảy ròng như thác đổ.
-Sau khi…em…mất.Linh…hãy…đi tìm….Quỳnh ….Anh…Em….không tin…là…cô ấy…bỏ rơi…..Linh…chỉ vì….một chàng…trai.Em….cảm nhận…được….rằng….nhất định….có uẩn khúc….bên trong….Linh!…Hãy tìm cô ấy!Và…nói…cho cô ấy….biết….Linh yêu…cô ấy…biết …nhường nào.