Nội dung truyện
Hà Trúc hít một hơi, bị người phụ nữ dùng ngón tay cắm huyệt bị thương cùng cảm giác xấu hổ làm tim nàng đập gia tốc, nhưng rất nhanh liền phát hiện ngón tay cô ở trong cơ thể mình tùy ý đào ra vào thật lâu, cũng không thấy cô dùng thuốc, nhịn không được hỏi: “Thiếu tướng, thuốc đâu?”
“Bên trong em vẫn còn có ‘đồ vật’, không lấy ra sạch sẽ thì làm sao bôi thuốc?” Cô phong đạm vân khinh mà nói.
Hà Trúc nghe hiểu ‘đồ vật’ mà cô ám chỉ chính là cái gì, mặt “phừng” một cái đỏ lên.
Ôi trời, cô đang mặc quân trang mà lại nói mấy lời lộ liễu đó, quả thực quá phạm vi rồi!
Hà Trúc cảm thấy đời này nàng đã nghe đủ những câu nói lộ liễu chỉ nội trong vòng mười mấy giờ!
Chờ Cảnh Y đem tinh dịch còn sót lại trong huyệt nộn lấy ra, dùng khăn lông chà lau, sau đó lại bôi thuốc mỡ lên hoa kính nhỏ hẹp của nàng, đã là chuyện của hai mươi phút sau.