Nội dung truyện
Nàng trừng mắt nhìn ả đang tươi cười.
“Đồ tâm thần, nhân cách chó dạy! Cô bị điên sao? Tha cho ta đi đồ khốn!”
Nàng gào lên van xin ả ta, cơ thể theo bản năng vùng vẫy kịch liệt, cổ chân nhỏ bị nắm chặt, cả người không thể chạy. Nằm trên tuyết lạnh cóng thật khó chịu, nàng mệt mỏi còn cộng thêm thời tiết nên chả còn nhiêu sức chạy khỏi nữa, nhưng nghĩ đến bị ả tra tấn lại khiến nàng sợ đến khiếp hãi.
Ả ta nhìn nàng quyết liệt muốn thoát khỏi mình như thế cũng chả buồn nói gì thêm, bàn tay ả trực tiếp bé gãy cổ chân nàng. Âm thanh nứt gãy vang.
“Aghhhhh!!!!”
Nàng gào lên khắp trời, nhìn cổ chân nhỏ bị bẻ đã bầm tím sưng lên, cơn đau nhói khủng khiếp truyền khắp người nàng.
Ả ta không thấy nàng vùng vẫy nữa liền nắm lấy cổ áo sau của nàng kéo đi. Trước con hẻm đã có người và xe chờ đợi ả ta, hắn ta mở cửa cho ả.
Nàng bây giờ đã quá mệt mỏi, mặc ả đưa đi đâu thì đưa, nàng lại nhớ đến căn phòng ả nhốt nàng, bẩn thỉu và kinh tởm.