Ngay sau khi Tuấn bị bắn chết Năm Hô nhanh chóng nhận được tin ngay hắn vô cùng tức giận , nhưng về phía công an hắn không tiện ra mặt nên hắn nhắm vào tôi chỉ tôi thôi. Lúc này tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu , bác sĩ bảo tôi mất máu quá nhiều , lại 2 ngày không ăn uống , sức khỏe tôi giờ đây vô cùng yếu ớt nếu trễ tí nữa có thể tôi sẽ tử vong nên tôi được đưa vào phòng điều trị đặc biệt , và phải vô đến 4 bịch máu , và hai bịch nước biển . Buổi sáng thì các cô giúp việc thay phiên chăm sóc tôi , buổi chiều thì các bạn cũng thay phiên túc trực tôi và đặc biệt là buổi tối hầu như tât cả mọi người đều vào chăm sóc cho tôi vì họ lo tôi tỉnh dậy cần ăn uống gì thì cũng có người lo hơn nữa ba tôi cũng rất lo sợ ông Năm sẽ tìm đến tôi và đương nhiên là không thể thoát khỏi chuyện đó rồi.
_ Bả…bả…bảo Anhhh ơi ! hic hic , anh tỉnh lại đi mà , chẳng lẽ anh cứ để em ngày nào cũng phải ngồi thế này để nhìn anh ngủ sao …. – Thảo khóc thảm thiết
_ được rồi Thảo , bình tĩnh đi , đừng có như vậy – Ly khuyên trong nước mắt
Huyền và Dương cũng đứng nhìn tôi trong nước mắt vì họ không thể nào thôi xót xa khi thấy những vết thương trên người tôi được
_tụi con ơi ! – Ba tôi từ ngoài bước vào lên tiếng
_Dạ bác
_bác có nói với chú Thành rồi , tụi con từ nay đỡ phải lo hơn , vì lát nữa sẽ có người đến canh cửa phòng của Bảo Anh , họ sẽ thay nhau bảo vệ Bảo Anh
_vậy khỏe , chúng ta đỡ thấp thỏm lo lắng nữa , hì – Ly cố gắng thay đổi không khí bằng nụ cười của mình
_à họ đến rồi các con ơi ……………………………………………………………………………………………………………………..
Chào mấy cậu
_dạ chào bác , bác với người nhà đi nghỉ trưa đi để tụi con canh cửa cho
_ờ được được , nhờ tụi bây ha ,
đi ăn cơm mấy nhỏ ơi , bác đói rồi
_dạ , được rồi Thảo ơi cậu không thương thân xác cậu nhưng tớ thương lắm đấy , đi ăn chút gì dùm tớ đi , tớ xin cậu đấy
Thảo gật nhẹ đầu rồi đi cùng mọi người , phòng của tôi được ba tôi yêu cầu Viện trưởng chọn , là nơi ít người qua lại , vắng vẻ và điều này đã tạo điều kiện cho ông Năm dễ dàng xâm nhập vào phòng tôi
Tôi nhập viện được 3 ngày thì ông 5 bắt đầu tìm cách tiếp cận tôi, ông ta điều tra nơi tôi nghỉ rồi kể cả những ai thường ra vào phòng tôi , và lúc mấy giờ là cảnh sát thay ca trực , 13h00 hôm đó ông ta cải trang thành nam y tá đứng nép ở 1 góc đợi các bạn tôi ra về và đến 13h45 thì các bạn và ba tôi ra về
_tụi con ơi về thôi , cho Bảo Anh nó nghỉ – ba tôi nói
“ bác khi nào cũng vậy , bề ngoài lúc nào cũng bình tĩnh hơn ai hết , vì bác không muốn mọi người đã lo lắng lại thêm lo lắng nhưng thực chất trong lòng bác thì bác rất lo cho tính mạng của Bảo Anh ’’ – Dương ầm thầm nghỉ trong đầu
và lại rơi lệ nhìn tôi
_nhưng bác ơi , hôm qua bác sĩ nói trong vòng hôm nay Bảo Anh sẽ tỉnh bác không muốn ở lại chờ Bảo Anh tỉnh dậy sao ? – Huyền nói
_các con yên tâm đi , B.A nó tỉnh lại thì bác sĩ hay công an ở đây cũng sẽ báo cho chúng ta biết thôi , bây giò thì chúng ta nên về nghỉ ngơi , chứ cứ thế này mãi thì B.A tỉnh dậy còn chúng ta thì bệnh lúc đó lấy ai chăm sóc cho B.A – ba tôi khuyên răn các bạn
_vâng ạ !
Lúc này khi thấy mọi người ra về hết ông 5 đeo khẩu trang vào, tiến gần lại phòng tôi cùng chiếc xe đẩy có chứa đồ nghề của y tá thì lập tức được 2 chú công an ngoài cửa chặn hỏi ngay :
_chú là ai ? vào trong có việc gì ?
_tôi là y tá , đến kiểm tra nước biển cho bệnh nhân
_thường là cô Lan chăm sóc cho bệnh nhân nay sao lại là chú ?
Ông ta ngập ngừng 1 lát rồi trả lời :
_ cô Lan có việc bận nhờ tôi kiểm tra dủm cô ấy , bây giờ hai chú có cho tôi vào không đây , lỡ hết nước biển rồi thì bệnh nhân tính sao đây?
Quan sát 1 lúc 2 chú cong an nhìn nhau rồi cho ông ta vào , qua được ải 1 cách dễ dàng ông ta mừng rỡ , lúc này trong đầu ông ta đang suy nghĩ sẽ làm gì để khử tôi , nhưng ông ta không ngờ vào bên trong vẫn còn 2 nữ công an ngồi trực phía bên trong , ông ta quan sát lịch thay ca của công an rất kỹ nhưng ông ta k ngờ 2 nữ công an bên trong là cố định k thay đổi vì thế nên ông ta k biết sự có mặt của 2 nữ công an này , lúc này ông ta chỉ còn cách giả nai vài động tác rồi đi ra thôi chứ biết sao giờ.
Đến 18h00 thì các bạn tôi quay trở vào thăm tôi , lúc này bác sĩ cũng đến để xem tôi tỉnh chưa thật đúng khi mọi người vừa vào thì tôi tỉnh dậy , bác sĩ kiểm tra tôi 1 lát thì nói :
_1 tuần sau thì con mới xuất viện được , trong thời gian này phải cố gắng nghỉ ngơi rồi ăn uống nhiều vô lấy lại sức khỏe nha con gái
_vâng ạ ! – tôi đáp lại rồi mĩm cười với cô bác sĩ chu đáo này
Sau khi bác sĩ ra ngoài thì Thảo , tôi thấy Thảo đứng nhìn tôi và khóc , rồi Thảo mới sà vào tôi ,
_ hic hic…hic sao giờ này anh mới tỉnh ? anh không ngủ luôn đi , hic…hic…
Rồi Thảo gục xuống ngực tôi và khóc , tôi đưa tay vuôt ve mái tóc ấy và nhẹ hôn lên nó , đã lâu rồi tôi chưa hôn lên mái tóc này
_ chà ! ngủ đã đời luôn ta
_ con người ta con cưng sung sướng hơn mình cái chổ đó đó
Ly và Huyền nói vui để không khí đỡ nặng nề hơn , lúc này Thảo không khóc nữa rồi ra ngoài mua gì đó để tôi ăn , giờ tôi mới nhìn sang Dương
_ lại đây sao cậu lại đứng đó ?
_ tớ ghét cậu lắm
_không sao ghét mà đến thăm tớ thì được rồi , đã nói cậu lại đây bên tớ mà , cho tớ ôm cái chứ lâu rồi không gặp nhỉ ?
Dương ôm chặt lấy tôi và tôi cũng thế
_à còn Huyền nữa nhỉ , lại đây nào !
Tôi ôm 2 cô bạn vào lòng
_hay nhỉ ! còn tôi thì sao đây , đồ bỏ à ? – Ly ganh tị
_thôi mà ai lại đi ganh tị với nhau như thế – vừa nói tôi vừa buông 2 cô bạn ra
_tớ đùa thôi , tớ cũng chẳng thiết gì ôm cậu
Cả đám cười rồ rộ lên , Thảo từ ngoài bước vào cùng ba tôi
_ cậu còn cười được to như thế thì chắc có nhịn đói mấy ngày nữa cũng không sao hả ? Thảo đùa , lúc này không gọi bằng anh em vì có ba tôi ở đây
_hì – tôi cười với Thảo rồi quay sang ba tôi
Ba !
_ừ tỉnh rồi hả con gái , ăn cháo đi con , Thảo nó mua cháo lên kìa
_dạ
Thảo đút tôi ăn
_con gái ba sướng ghê , quen biết được mấy đứa bạn tốt quá trời lo cho con từng ly từng tí còn chu đáo hơn cả ba nữa, tụi nó nghỉ học mấy ngày để vào chăm cho con đó , cô chủ nhiệm con không cho tụi nó vào lớp luôn vì mẹ Thảo không cho phép vì vi phạm quy định của trường , Thảo cũng bị bà ấy trách mắng rất nhiều đấy , đích thân ba phải vào trường gặp bà ấy để xin lỗi thì hôm qua tụi nó mới đi học lại được , con cảm ơn các bạn đi
_tớ cảm cảm ơn các cậu nhiều lắm , khỏe lại tớ đãi cho 1 chầu , hì
_không sao đâu mà bác ơi , tụi con chơi thân với nhau lâu năm rồi đâu phải mới đây đâu còn mày nữa khách sáo gì – Ly nói
_dạ đúng rồi bác , mẹ con thương con lắn la vài câu rồi thôi bà ấy k giận lâu đâu – Thảo phân trần.
Lúc này các chú công an gọi ba tôi ra rồi nói năng gì đó , rồi khi vào ba kêu chúng tôi chuẩn bị để đêm nay âm thầm đưa tôi về nhà , vì các chú công an nói hôm có y tá nam đáng nghi vào phòng bệnh của tôi đó ông 5 , tuy ông ta đã che rất kín mặt lại nhưng 1 điều mà ông ta k thể ngờ là ông ta đã để lộ ra hình xăm có 102 trên cổ của ông ta ra ngoài và 2 nữ công an đã nhìn thấy , và họ chắc chắn ông năm sẽ không tha cho tôi vì thế họ đã cử rất nhiều công an giả làm người làm ở nhà tôi để bảo vệ gia đình tôi và trong thời gian này các bạn tôi cũng phải ở chung nhà với tôi để được công an bảo vệ
Rồi 1 điều quan trọng nữa là công an sẽ cho tin giả là tôi xuất viện và cũng có người giả tôi để dụ ông năm ra mặt
Sáng hôm sau vì để phối hợp với ông an các bạn tôi vẫn vào bệnh viện , để đảm bảo an toàn cho mọi người nên tôi ( lúc này là có người giả B.A nha ) được các bạn và 1 chú công an trong vai người nhà đưa về bằng cửa sau của bệnh viện , khi tôi chuẩn bị bước lên xe y như rằng ông năm xuất hiện , đứng từ xa ông ta chỉa súng tới , theo như kế hoạch các bạn tôi chui xuống dưới mình xe ( xe 4 bánh ) để nấp ngay , lực lượng công an được bố trí xung quanh ,cả trên mái nhà , trên cây lúc đó đều sẵn sàng xả súng bất cứ lúc nào cần thiết , lúc đó ông 5 tiến gần lại tôi vì ông ta cứ tưởng là tôi ( người giả bịt khẩu trag , đội nón nên ông 5 k nhận ra )thật nên không đề phòng, khi hắn tiến lại đủ gần lập tức công an ra tay vật hắn xuống ngay lấy súng khỏi tay hắn , các bạn tôi chui ra khống chế hắn giúp công an , ròi công an từ mọi phía cũng ập đến , không chế hắn , vậy là kế hoạch thành công , chú Thành lên tiếng :
_ chú cảm ơn mấy đứa nha !
_ dạ không gì đâu chú , chuyện tụi con nên làm mà – Ly nói
_ ừ , đáng lẽ chú không có cho tụi con có mặt ở đây rồi , nguy hiểm quá chừng , nhưng k có tụi con thì đâu có bắt ổng được
_dạ , tụi con được chú cho mặc áo chống đạn hết rồi tụi con cũng không có sợ mấy – Huyền cười nói
_ừ thôi tụi con lên xe về đi ! chú gọi cho ba baỏ anh báo tin
Nghĩa , hạnh đưa tụi nhỏ về dùm anh đi
_ dạ
Lên xe đi mấy em – anh nghĩa lên tiếng
_ rồi tụi em cởi áo ra đi chị cất cho – chị hạnh nói
_ vâng ạ !
_ hồi nãy tụi em sợ không – chị hạnh hỏi thăm
_ dạ cũng sợ nhưng vì sự an toàn của tụi em sau này nên cũng không sợ mấy – Dương cười nói
_ ừ , ông này ổng ranh ma lắm mấy năm nay không bao giờ tụi anh bắt được ổng , k hiểu sao giờ 1 cái 1 là bắt dược tụi anh mừng hết sức
_ chắc tại vì thằng Tuấn đó anh , giờ trong đầu ổng chỉ mỗi việc trả thù nên không có đề phòng gì – Thảo nói
_hôm đó thấy thằng Tuấn bị bắn nhiều như thế em cũng sợ lắm , dù gì cũng là bạn hồi cấp 2 – Dương ngậm ngùi
_thôi em đừng buồn nữa , thằng đó có ngày hôm nay là cũng do ba nó thôi , nó chết cũng hay đỡ làm hại đến xã hội , mà cho dù nó k chết thì nó cũng bị đi tù thôi , hút chích ma túy tùm lum nó nghe ba nó sai làm nhiều chuyện pham pháp lắm em.
_tới nhà rồi , tạm biệt bọn em nha – chị Hạnh cắt ngang
_vâng ạ rất mong được làm bạn với chị
_ừ các em có sđt chị mà , bye !
_khỏe quá cuối cùng cũng qua được tai kiếp – Thảo nói
_ ừ thôi lên lầu coi nó sao rồi , mà Thảo lên trước đi , bọn tớ đi mua gì về cả bọn cùng ăn – Ly đề nghị
Sau khi thảo lên trên
Các cậu đi đi tớ muốn nghỉ 1 lát – dương buồn vì tại cô ấy mà nhiều chuyện xảy ra như hôm nay
_ ờ
Thảo, khi lên phòng đã thấy B.A nằm ngủ , cô ngồi ngắm B.A rồi thiếp luôn lúc nào không hay . ở phòng bên kia Dương nằm khóc rồi cũng thiếp luôn vào giấc ngủ
Trôi qua 1 tháng vất vả giờ mọi thứ đã quay về khuôn khổ , hôm nay là ngày chủ nhật 5 người chúng tôi quyết định dành cả ngày để đi chơi , chúng tôi đi hết cả Đại Nam chúng tôi ôn lai những kỷ niệm ngay xưa , những ngày thang vui vẻ trở lại , cuối năm tât cả chúng tôi đều tốt nghiệp , tuy trước khi thi đai học bà của Dương mất có chút buồn rầu nhưng rồi nó cũng qua nhanh , không có tiền học đại học dương bán manh đất của bà lấy tiền đi học và Dương được ba tôi nhận lam con nuôi được ghi tên vào cả hộ khẩu rồi 1 lần nữa niềm vui ngập tràn, tất cả chúng tôi đều đậu đại học . tất cả đều chung 1 nghành , xong chúng tôi đều vào Resort chính của ba tôi làm việc , rồi 1 ngày lại 1 lần nữa kiếp nạn lại tìm đến 3 người chúng tôi Dương , Thảo và tôi .
Ngày đầu tiên đi làm
Mọi người đều ổn định được với công việc rất dễ dàng chỉ riêng tôi là chưa thích ứng được với ngày đầu tiên đi làm .
_ trời ơi ! tui nói cô là phải chia tờ giấy ra làm 4 , 1 cột ghi tên khách hàng vv…vv
Cô nhập chung 2 cột cuối vào làm gì đi làm lại đi
_dạ !
Con ông chủ thì con ông chủ chứ , tôi làm sai vẫn bị cấp trên mắng như cơm bữa
_ trời ơi ! không biết sử dụng máy photo thì kêu người ta chỉ cho , cô phô mất nửa tờ của người ta rồi còn gì nữa , khổ quá đi
_em xin lỗi để em đi làm lại !
Thảo đứng ngoài cửa nghe tất biết thế nào tôi cũng buồn nên đã chờ sẵn ở phòng photo
_để em làm cho 1 lần nhìn cho kỹ rồi làm theo lần sau sẽ không bị la nữa
_uh .
_đừng có buồn nữa , mình bị la thì mình mới rút kinh nghiệm được , chị ấy la mình cũng là muốn tốt cho mình thôi
Tôi chỉ gật nhẹ đầu k trả lời , thấy vậy Thảo hôn lên má tôi để an ủi tôi ,ráng ngoan đi tối về thưởng cho , tối nay tớ ngủ với cậu ,
cười lên cái coi
_hì , được rồi tớ k buồn nữa , chỉ tớ cách làm đi ……
……………………………………………………….
_bảo anh nó sao rồi ? – ba bảo anh hỏi cô nhân viên
_dạ mới vô em nó chưa quen công việc , làm sai hoài , con cố ý nói nặng mấy câu nhưng em ấy vẫn lắng nghe , thái độ rất tốt
_ ừ , con ráng chỉ thêm cho nó , đừng có dễ dãi với tụi nó , ở nhà ăn học sung sướng quen rồi , giờ cho nếm mùi khổ cho tụi nó biế ở ngoài xã hội k như ở nhà
_ dạ ! em vậy con thấy được đó bác chứ như con người ta có ba mẹ cao sang quyền quý là ỷ thế , nói động tới là thế này thế kia , k có nên người
_ ừ bác thấy nó vậy bác cũng vui nữa , hihi
_ dạ thôi chào bác con đi
………………………………………………………
Tối về ăn cơm xong phòng ai nấy về , riêng Bảo Anh là k xuống ăn cơm nằm rầu trên phòng
_cục cưng ơi ! – Thảo gọi
_ hử ?
_ngồi dậy đi em thưởng nè , mà sao k xuống ăn cơm ? em phạt trước ngồi dậy mau !
Nè ăn đi cháo em nấu cho an đó
_ a ha ! thích nhất ăn cai này nó có mùi ngộ ngộ ăn ngon ghê
_ chứ sao em tự chế mà , ngoai em ra không ai có thể cho anh ăn món này đâu cưng .
_mà thưởng gì dạ ?
Thảo đưa sát mặt mình vào mặt bảo anh , chuẩn bị làm gì đó , bảo anh cũng sẵn sàng đón nhận , đột nhiên Thảo thốt lên :
_ Vừa thưởng cháo vừa phạt cháo đó , ăn lẹ đi rồi ngủ
_trời ơi – quế 1 cục , tôi la làng
_anh đừng có mơ , tối nay mà lén phén là em đạp xuống đất à , em ngủ trước đây !
_ biết rồi ! mà ba nói tụi mình k cần đi sớm , 8h đi cũng được á.
_ ừ , ăn lẹ đi cháo nguội giờ đó