Nội dung truyện
Sau khi thay đổi chỗ ngồi, vốn tưởng mọi chuyện sẽ dần ổn định, nhưng không, ác mộng này vừa kết thúc, một ác mộng khác lại bắt đầu.
Một tuần này, Minh Dương và Khả Ái liên tục khuấy động cuộc sống yên bình của tôi. So với lần trước, Minh Dương lần này càng theo đuổi dữ dội hơn. Mà Khả Ái cũng tích cực bắt chuyện làm quen với tôi, đến nỗi tai tôi không có giờ khắc nào được yên ổn.
Bọn họ sắp kẹp chết tôi rồi. Bạn cùng bàn lúc nào cũng muốn rủ tôi đi chơi, còn muốn đón Tết cùng tôi nữa. Đương nhiên tôi không đồng ý, thời gian của tôi chỉ có thể dành cho chủ nhiệm, đến cả đón Tết cũng chỉ có thể đón cùng cô ấy.
Thấy Khả Ái cứ liên tục đeo bám tôi, có một ngày, Minh Dương không im lặng nữa, trực tiếp chặn đường tôi hỏi chuyện.
“Mình thấy Khả Ái nhìn An kỳ lắm.”
Tôi nhíu mày không vui, còn thở dài một tiếng.
“Mình thấy bình thường.”
Rõ ràng là đi học, không phải tham gia chương trình hẹn hò, sao lại vừa tránh khỏi một Minh Dương thì một Khả Ái khác lại tới. Quyết định đổi chỗ này của cô Hạ, xem ra cũng không khả quan là bao.
“Dương thấy Ái thích An lắm. Đó giờ nhiều người thích Khả Ái mà có thấy bạn đó quen ai đâu.”