Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

[BH] Người Là Nắng Ấm - Chương 57: Ngày nàng không còn

  1. Home
  2. [BH] Người Là Nắng Ấm
  3. Chương 57: Ngày nàng không còn
Lùi
Tới

Cô Hạ, chúc người một đời bình an, phồn vinh tựa gấm, vĩnh viễn quên đi một gốc cỏ dại ven đường mà tìm được nhiều hoa thơm cỏ lạ. Không cần vì một thứ tầm thường mà nảy sinh lòng thương xót, hãy quên nó như cái cách cô quên mình vì nó.

…

Nỗi nhớ cồn cào từ lâu đã ăn mòn tâm trí. Tôi kề lưỡi dao lên cổ tay trái, bắt đầu từ những đường nhỏ, đợi bản thân quen dần với cơn đau, tôi mới dứt khoát rọc những đường lớn.

Vết cứa dài hơn, sâu hơn, máu từ miệng vết thương cũng chảy ra nhanh hơn, nhiều hơn. Rõ ràng đã làm cho mình chảy máu, nhưng tôi hoàn toàn lại không thấy đau. Cảm giác như bị kiến cắn chỉ hơi âm ỉ, nhức nhối.

Máu kéo thành đường chạy dọc theo cánh tay, lại liên tục rơi xuống mặt sàn sáng màu, đọng thành vũng đỏ chói mắt. Lưỡi dao rướm máu mà đổi màu, tay tôi cũng vậy, toàn bộ cánh tay đều đã biến thành màu đỏ.

Da thịt trên tay bị tôi rạch đến nát bét, đến khi không còn nơi nào lành lặn, dao trong tay liền nặng nề trượt xuống. Cả người tôi đổ gục về sau rồi nằm co người về phía bức tường.

Tại sao tay không thấy đau mà lòng lại như sắp vỡ? Tôi ấn chặt cánh tay vào cơ thể mình, nước mắt tưởng chừng đã cạn từ lâu lại một lần nữa tràn ra không sao ngăn được. Phải làm sao đây? Tôi đau lòng quá, đau không thở nổi. Kể cả khi bị tuyệt vọng vây giữ, dù là mỗi khắc mỗi giây, tôi đều nhớ cô ấy đến muốn điên dại.

Lần này, Phương Hạ không còn cơ hội giúp tôi khử trùng vết thương.

Răng cắn chặt môi, tôi bật khóc một cách thảm thương.

Tôi nhớ Phương Hạ.

Tôi thương Phương Hạ. Tôi thương cô ấy rất nhiều, thương đến không muốn sống cũng không sống nổi.

Ngực bị đập đến đau nhói, tôi lăn lộn trên mặt sàn bẩn thỉu, cảm nhận rõ rệt cơn đau đang lan khắp cơ thể, ăn mòn tất cả mọi thứ nơi nó lướt qua. Tôi chỉ muốn… chỉ muốn chết ngay lập tức.

Nhưng mà, tôi sợ rồi, cũng hối hận rồi, tôi không muốn chết, chỉ muốn gặp Phương Hạ mà thôi, tôi muốn được nhìn thấy cô.

Bắt tôi chết cũng được, tôi chấp nhận cái chết mà, nhưng làm ơn trả Phương Hạ cho tôi, một ngày cũng được, một đêm cũng được, thậm chí chỉ một giây phút ngắn ngủi thôi cũng được.

Coi như hoàn thành tâm nguyện của một người sắp chết được không? Nếu phải chết mà không gặp được người mình thương nhớ, tôi thật sự không cam tâm.

Nhưng lần đó, ông trời giống như không hề nghe thấy những lời cầu xin của tôi. Lẽ nào là không đủ thảm thương, không đủ lòng thành để thực hiện hay sao? Tôi đã dùng đến mạng sống của mình để khẩn cầu, cuối cùng cũng không lay chuyển được gì.

Cái lạnh bắt đầu xâm nhập từ bên ngoài, lại có cái lạnh từ bên trong cơ thể phát ra. Chúng như đọng lại dưới da, khiến tôi không có cách nào xua tan. Tôi rất lạnh, cảm thấy càng ngày càng lạnh. Hai mắt cố chấp muốn mở nhưng rồi lại bị sức nặng kéo xuống. Sức lực không còn, đến cả nhắm mắt mở mắt cũng không thể kiểm soát được nữa.

Tôi thấy đầu óc choáng váng không lâu, nhịp tim bắt đầu đập nhanh. Cổ họng như bị bàn ai tay đó bóp chặt khiến tôi cực kỳ khó thở. Cũng không biết nữa, nhưng tôi buồn ngủ quá. Đầu óc trống rỗng giờ lại đầy ắp tâm tư, hơn gì hết là bóng hình một người thương thuộc.

Lần nhắm mắt này không biết phải ngủ bao lâu, đợi đến khi mở mắt, có thể cho tôi gặp lại Phương Hạ được không? Trước khi nhắm mắt không thể gặp được cô ấy, vậy thì mở mắt được không?

Vòng bình an màu đỏ được tôi siết chặt trong cái nắm tay đẫm máu, dẫu sao đây cũng là món quà Phương Hạ tặng tôi, giữ chặt nó, tôi còn biết đường mà tìm cô ấy.

Ngốc quá, sao có thể được? Tôi sắp chết rồi, lần này định sẵn sẽ là vĩnh biệt, không còn là tạm biệt nữa.

Nhưng tôi vẫn luyến tiếc quá.

Cô Hạ, chúc người một đời bình an, phồn vinh tựa gấm, vĩnh viễn quên đi một gốc cỏ dại ven đường mà tìm được nhiều hoa thơm cỏ lạ. Không cần vì một thứ tầm thường mà nảy sinh lòng thương xót, hãy quên nó như cái cách cô quên mình vì nó.

Tựa như giọt nước hòa vào đại dương, đem mạng sống trả lại cho cuộc đời, hòa vào cái chết trải đầy khắp chốn nhân gian. Khi linh hồn lạc trong nỗi thương nhớ vô hạn, không thể thoát khỏi, cũng mong người thương đừng nhớ, đừng tìm. Chỉ cần người được tự do, hạnh phúc, dù ở nơi nào tôi cũng dõi theo.

Hiểu An chết rồi. Ngày đó có một Hiểu An mang theo nỗi nhớ Phương Hạ cùng cực, bị buộc rơi vào vực sâu chết chóc.

Nàng vốn cho rằng, chỉ khi mình vĩnh viễn ngủ say thì giấc mộng luôn có cô bên cạnh mới không bao giờ kết thúc.

Ngày nàng không còn, sợi dây ràng buộc cô cũng biết mất.

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Leng Keng Một Tình Yêu
Leng Keng Một Tình Yêu
Tháng 6 18, 2025
co-giao-a-co-that-qua-dang-183268201
Cô giáo à, cô thật quá đáng!
Tháng 6 22, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Tháng 6 20, 2025
My Love
Tháng 6 24, 2025
Truyện Les Hay
Tình Dục Giữa Cô Giúp Việc Và Bà Chủ
Tình Dục Giữa Cô Giúp Việc Và Bà Chủ
Chương 3 Tháng 6 17, 2025
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Vy Và Hằng
Vy Và Hằng
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
Gặp Được Chân Tình
Gặp Được Chân Tình
Chương 127 Tháng 6 18, 2025
Chương 126 Tháng 6 18, 2025
Đêm Mưa Của Hai Nữ Sinh
Đêm Mưa Của Hai Nữ Sinh
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
bhtt-cung-chieu-vuu-vat-troi-ban-386081978
Cưng Chiều Vưu Vật Trời Ban
Chương 58 Tháng 6 20, 2025
Chương 57 Tháng 6 20, 2025
Les Dân Chơi
Les Dân Chơi
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
My Love
Ngoại truyện 2 Tháng 6 24, 2025
Ngoại truyện 1 Tháng 6 24, 2025
Chào Em
Chương 1 Tháng 6 17, 2025

Comments for chapter "Chương 57: Ngày nàng không còn"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved