Nội dung truyện
Giải cứu mái tóc của mình, khóe miệng Tiêu Linh vểnh lên, ánh mắt gian xảo lóe lên vô vàn yêu dã. “À, em yêu, em đang ám chỉ tôi phải tốc chiến tốc thắng sao?”
Tiêu Linh không đứng đắn chọc ghẹo chỉ đổi lấy cái liếc mắt lạnh lùng của Cảnh Tư, sau đó nàng hơi nhấc chân lên, thật sự hướng về phía Tiêu Linh mà đạp tới. Tiếc thay, trước những âu yếm vuốt ve của Tiêu Linh lúc nãy, Cảnh Tư đã sớm mất hơn một nửa sức lực, thế nên một cước của nàng khí thế có thừa mà lực thì không đủ, rơi vào mắt Tiêu Linh thì thật là không đau cũng chẳng ngứa. Tiêu Linh cười quyến rũ vươn tay bắt được mắt cá chân Cảnh Tư, cô nắm lấy cổ chân nàng kéo ra hai bên, chân Cảnh Tư liền thuận thế giạng ra, hoàn toàn đặt thân mình Tiêu Linh giữa hai chân nàng.
Tư thế như vậy, nhìn thế nào cũng lộ một loại ái muội đã chống cự còn nghênh đón.
Không thèm quan tâm ánh mắt lạnh lùng của Cảnh Tư, Tiêu Linh chỉ cúi đầu thay nàng cởi ra chiếc quần lót duy nhất che lấy cơ thể nàng, đầu ngón tay khều một cái đã ném nó tới sô pha.
Dù trời sinh tính Cảnh Tư lạnh nhạt vắng lặng đến cỡ nào, nhưng cơ thể trần trụi đặt dưới thân Tiêu Linh như vậy thì nàng vẫn sẽ cảm thấy ngượng ngùng lo lắng, huống chi ánh mắt Tiêu Linh cứ vậy mà nhìn chằm chằm vào người nàng, nơi đó từ từ lóe lên sáng chói nóng rực, khiến nàng theo bản năng khép chân lại.