[BHTT] Tình Không Thể Cưỡng - Chương 21: Cô ấy ghen lắm
Thời điểm đến trường, trên cổ Lã Tiềm Lạc chằng chịt vết hôn không thể giấu nổi. Bỗng dưng nhớ lại một chuyện xấu hổ khiến nàng vô thức đỏ mặt, sau đó liên tục lắc đầu, xua đi hình ảnh ngượng ngùng không nên nghĩ đến. Còn chưa bước vào lớp học, Lâm Uyển liền chặn đường nàng lại, biểu cảm cực kỳ khó coi.
“Sao lại chặn tin nhắn của tớ?”
Lã Tiềm Lạc nhíu mày nhìn người trước mặt, đáy mắt lập tức lướt qua một tia lạnh lẽo. Im lặng rất lâu, nàng lại nửa thật nửa đùa nói ra một lý do.
“Người yêu tôi nhìn thấy cậu nhắn tin cho tôi liền tức giận, cô ấy ghen lắm, cô ấy bắt tôi phải chặn cậu.”
Lâm Uyển có chút kinh ngạc nhìn nàng, trước kia không hề nghe nói Lã Tiềm Lạc đã có người yêu.
“Nhưng là người yêu cậu muốn, người muốn chặn tớ không phải là cậu đúng chứ?”
Lã Tiềm Lạc cười nhạt một tiếng, sau đó trả lời một cách phũ phàng.
“Không có, người muốn chặn cậu là tôi, người yêu tôi chỉ hưởng ứng mà thôi.”
Lâm Uyển nhíu mày không tin, bàn tay duỗi ra muốn chạm vào Lã Tiềm Lạc nhưng lại không thể chạm vào. Nàng thở dài một hơi, sau đó lạnh nhạt khuyên ngăn đối phương.
“Lâm Uyển, dừng lại đi, tôi có người yêu rồi, tôi sẽ không thích cậu. Không theo đuổi tôi nữa cậu vẫn có rất nhiều lựa chọn.”
Người đó im lặng một hồi, có lẽ là đang nghĩ ngợi. Chẳng qua Lâm Uyển không phải là Cố Hữu Hữu, Lã Tiềm Lạc không đợi nổi cô, sau khi liếc nhìn người kia một cái liền lách người rời đi. Lần này không giống lần trước, Lâm Uyển không đuổi theo nữa, hình như đã thông suốt rồi.
…
Không lâu sau đó, Lã Tiềm Lạc đại diện cho trường tham gia hội thao thành phố. Lần thi đấu đó tạo cơ hội cho học sinh các trường giao lưu với nhau. Nàng tham gia giải đấu cầu lông đơn của nữ, cùng nữ sinh của các trường khác lần lượt cọ xát. Lần đó, Cố Hữu Hữu cũng có mặt để cổ vũ nàng.
Xong trận đấu chung kết, kết quả cho thấy điểm số của Lã Tiềm Lạc nhiều hơn đối thủ mấy lần. Vốn dĩ có thể kết thúc êm xuôi, nhận được huy chương vàng hạng nhất theo kết quả. Chỉ là sau khi tuyên bố kết quả, đối thủ của Lã Tiềm Lạc lại tức giận xông tới, hết chỉ tay vào mặt nàng lại không ngừng gào thét ầm ĩ.
“Tôi không tin. Cậu ta không phải là nữ, nhất định là nam. Sức lực lớn như vậy sao có thể là con gái được? Tôi không tin, kết quả này không công bằng, tôi phải kiểm tra thân thể cậu ta.”
Người kia nói xong liền nhanh chóng nhào tới, duỗi tay muốn lột quần áo trên người Lã Tiềm Lạc. Hành động bốc đồng của đối thủ khiến nàng rơi vào hoang mang, vô cùng chật vật tránh né sự phát điên của đối phương.
“Làm gì vậy? Bị điên à?” Lã Tiềm Lạc không nhịn nổi nữa, khuôn mặt tức giận khó coi.
Cố Hữu Hữu ngồi ở bên trên cảm thấy sự việc không ổn, ngay lập tức liền xuống dưới sân thi đấu bênh vực cho Lã Tiềm Lạc.
“Tránh ra! Tôi không cam tâm, cậu ta rõ ràng là con trai, kiểm tra một chút là biết ngay thôi.”
Sân thi đấu nhanh chóng trở nên hỗn loạn. Trọng tài đứng chắn trước Lã Tiềm Lạc, ngăn không để người kia tiếp cận nàng. Cố Hữu Hữu vừa xuất hiện, trọng tài lập tức bị cô đẩy qua một bên. Đối diện với người trẻ tuổi mặt đỏ bừng bừng đang muốn ức hiếp đứa trẻ nhà cô, Cố Hữu Hữu không ngại vung tay tát mạnh vào mặt người kia một cái.
“Đã tỉnh chưa? Thua còn không nhận, lại gây náo loạn ở đây? Thực lực không bằng, còn muốn đổ lỗi cho người khác?”
Lã Tiềm Lạc nép sau người cô, biểu cảm trở nên sửng sốt. Mắt thấy đối thủ vô thức ôm mặt, lại im lặng không nói lời nào, nàng còn tưởng mọi chuyện đã ổn. Chỉ là im lặng không được bao lâu, người kia lập tức gào thét, mức độ còn dữ dội hơn ban đầu.
“Cô là ai mà dám đánh tôi? Biết tôi là ai không?”
Đối phương bằng tuổi nàng, khi đối mặt với Cố Hữu Hữu lại ngông cuồng vênh váo, không hề để ý phép tắc mà mắng: “Đồ khốn này, các người đang bao che cho cậu ta phải không?”
Lã Tiềm Lạc không nhịn nổi nữa, chỉ cảm thấy bản thân vô cùng xui xẻo mới đụng phải một kẻ ngu xuẩn như vậy. Cổ tay Cố Hữu Hữu bị ai đó chạm vào, sau đó bị một lực đạo kéo mạnh về sau. Thân ảnh của Lã Tiềm Lạc nhanh chóng vụt lên trước cô, bỏ qua can ngăn của trọng tài mà trực tiếp lao tới, hung hăng tát mạnh vào mặt đối phương.
“Biết nói chuyện không? Giáo viên dạy cậu bao nhiêu điều tốt cậu lại không học, lại học theo thói ngông nghênh, hỗn xược. Rõ ràng là có học, sao lại hành xử như kẻ vô học thế này?”
Lã Tiềm Lạc khựng lại một chút, sau đó cười khẩy châm chọc.
“Không đúng, đôi khi người không học lại còn cư xử tốt hơn cậu nhiều.”
Liên tục bị mắng chửi, lại còn phải ăn thêm một cái tát khiến đối thủ của Lã Tiềm Lạc lập tức phát điên. Cô ta chỉ tay thẳng vào mặt nàng, khuôn mặt hung dữ cực kỳ khó coi.
“Mày là ai mà dám đánh tao?”
Vừa dứt lời, Lã Tiềm Lạc liền không nhân nhượng đẩy mạnh vào vai người kia một cái.
“Làm sao? Tao là ai có liên quan gì đến mày, nếu mày còn hỗn xược như vậy, đừng nói là đánh, tao còn có thể bẻ tay mày.”
Lã Tiềm Lạc không phải là người dễ chọc, chẳng qua thường ngày không có việc gì khiến nàng tức giận đến mức bình tĩnh. Hôm nay vượt quá khả năng khống chế cho phép, cơn thịnh nộ hiếm thấy của nàng cũng xuất hiện, tựa như thủy triều cao vút nhấn chìm đối phương.
Cố Hữu Hữu đứng phía sau nàng, từ người bảo vệ lại trở thành người được bảo vệ, cảm giác cũng không tệ lắm. Chỉ là cô có hơi bất ngờ, dáng vẻ tức giận này của Lã Tiềm Lạc, thật sự quá đáng sợ.
Xung đột bị đẩy đến cao trào, thời điểm người kia tiến lên muốn dằn co với nàng một trận, có người từ trong đám đông nhanh chóng bước ra giải quyết tình hình.
“Lã Tiểu Xảo, không được làm càn!”