Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Cấp Dưới Của Dì - Chương 44

  1. Home
  2. Cấp Dưới Của Dì
  3. Chương 44
Prev
Next

Có hôm, sau khi tan học, Nguyên ghé đón chị như thường lệ. Nhưng vì kẹt xe, cô đến muộn gần nửa tiếng. Bảo Anh đứng chờ trước cổng công ty, gương mặt không vui. Lên xe, chị không nói gì, chỉ khoanh tay nhìn thẳng.

Nguyên lén liếc, khẽ lên tiếng:
– Em xin lỗi… kẹt xe thiệt mà.

Bảo Anh vẫn im lặng. Đến khi xe thắng trước ngã tư, chị mới buông một câu:
– Mai mốt trễ thì nhắn, đừng để chị chờ như vậy nữa.

Nguyên hơi nhăn mặt, nửa ấm ức nửa tủi thân:
– Tưởng chị sẽ thông cảm cho em chứ. Em có muốn đâu…

Không khí trên đường về im lìm hẳn. Về đến nhà, ai cũng lặng thinh. Nguyên cau có, vội đi tắm, còn Bảo Anh thì ngồi ở sofa với con mèo Bắp. Thấy cảnh đó, Nguyên vừa thương vừa giận.

Lúc ra, cô nhào tới ôm lấy chị từ phía sau, giọng nũng nịu:
– Thôi mà… đừng giận em nữa. Em biết lỗi rồi.

Bảo Anh vẫn giữ gương mặt nghiêm nghị, nhưng khóe môi hơi nhếch:
– Biết lỗi gì, mấy người còn mặt hầm hầm với tôi nữa mà. Mai mốt còn vậy nữa, giận luôn cho biết mặt.

Nguyên cười toe, gật gù như trẻ con, rồi kéo chị nằm xuống sofa. Con mèo Bắp bị chen mất chỗ, kêu “meo” một tiếng rồi phóng lên bàn. Bảo Anh bật cười, cốc nhẹ đầu Nguyên:
– Người lớn gì mà giận hờn như con nít vậy trời…

Nguyên vòng tay siết chặt hơn, thì thào.

Bảo Anh khẽ thở dài, đưa tay vuốt tóc em, lòng cũng mềm ra. Giận thì giận vậy thôi, chứ cuối cùng lại càng thương nhau hơn.

Đêm muộn. Trong phòng chỉ còn ánh đèn vàng dịu hắt xuống. Nguyên nằm gối đầu lên tay chị, ôm khư khư con mèo Bắp trong lòng. Tiếng phim trên màn hình đã tắt, chỉ còn lại sự yên tĩnh.

Bảo Anh khẽ hỏi, giọng nhỏ nhẹ:
– Dạo này việc học sao rồi? Có áp lực lắm không, bé?

Nguyên ngẩng lên, cười:
– Cũng ổn… nhưng nhiều bài với đồ án quá. Có bữa em muốn bỏ hết luôn đó.

– Không có bỏ bậy bạ nha.
Chị nghiêng đầu nhìn em, nghiêm giọng.
– Cái gì khó thì từ từ làm, không hiểu thì hỏi bạn bè hay thầy cô. Chị không muốn em nản đâu.

Nguyên chun mũi, nũng nịu:
– Thì em cũng phải cố, còn phải học lên thạc sĩ nữa mới vừa lòng dì minh với cha mẹ em .

Bảo Anh khẽ bật cười, đưa tay vuốt tóc em. Một lát sau, Nguyên đổi chủ đề:
– Còn công việc của chị thì sao? Hôm nay thấy chị có vẻ mệt.

Bảo Anh ngập ngừng một chút rồi thở dài:
– Ừ… công ty đang có dự án mới, nhiều thứ phải lo.

Nguyên nắm chặt lấy tay chị, ánh mắt nghiêm túc hiếm thấy:
– Có em mà. Chị đừng giữ trong lòng nữa. Chị cứ nói ra, em không giúp được thì ít ra cũng lắng nghe. Hay em nói dì mình cho chị nghỉ vài bữa.

Bảo Anh nghe câu đó, vừa cảm động vừa buồn cười. Chị khẽ lắc đầu, chọc nhẹ vào trán em:
– Con nít… tưởng cái gì cũng đơn giản. Nghỉ đâu có dễ vậy, còn bao nhiêu người phía sau mình nữa.

Nguyên phụng phịu, tròn mắt nhìn chị:
– Vậy thì chị cho em phụ chị đi. Em không chịu nhìn chị mệt mỏi đâu.

– Em còn đi học, lo cho em xong đã.
Bảo Anh dịu giọng, nhưng trong tim ấm lên vì sự quan tâm ấy.

Nguyên cãi liền:
– Em biết học là quan trọng, nhưng chị cũng quan trọng vậy. Chị mà đổ bệnh thì ai lo cho em? Ai tối ôm em ngủ, ai lo cho con Bắp?

Bảo Anh nghe mà bật cười, xoa má em:
– Nói vậy coi bộ em ở đây như đứa nhỏ được nuôi không à.

– Thì đúng rồi còn gì.
Nguyên gối đầu lên vai chị, giọng lí nhí.
– Nhưng em muốn… sau này chị không chỉ lo cho em, mà để em lo cho chị nữa.

Khoảnh khắc đó, tim Bảo Anh run lên. Chị im lặng một lúc rồi mới khẽ thì thầm:
– Chị lớn hơn em mười năm, đôi khi chị sợ em sẽ thấy phiền, thấy gánh nặng…

Nguyên ngẩng phắt lên, ánh mắt kiên định lạ thường:
– Em không thấy nặng gì hết. Em chỉ thấy… may mắn, vì có chị ở cạnh. Nếu có gánh nặng, thì em muốn được cùng gánh.

Bảo Anh lặng người, đưa tay ôm chặt lấy em. Căn phòng nhỏ bỗng chốc trở nên ấm áp như một thế giới riêng. Con mèo Bắp lười biếng cuộn tròn ở chân giường, khe khẽ “meo” như phụ hoạ cho khung cảnh dịu dàng.

– Ngốc quá à.
Bảo Anh thì thào, nhưng mắt đã ươn ướt.
– Thôi, ngủ đi, mai còn phải đi học sớm.

Nguyên rúc sát hơn, vòng tay siết chặt lấy chị:
– Sau này, em sẽ là người lo cho chị.

Trong tiếng thở đều của đêm, cả hai chìm vào giấc ngủ, bình yên như một gia đình thật sự.

HẾT CHƯƠNG 44

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

Leng Keng Một Tình Yêu
Leng Keng Một Tình Yêu
Tháng 6 18, 2025
Trót yêu người hắc ám_truyenles.net
Trót yêu người hắc ám
Tháng 8 1, 2025
CHỊ SẼ MÃI YÊU EM_truyenles.net
CHỊ SẼ MÃI YÊU EM
Tháng 6 24, 2025
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Tháng 6 18, 2025
Truyện Les Hay
Phòng Phụ Khoa Nữ – Truyện LES DÂM
Phòng Phụ Khoa Nữ – Truyện LES DÂM
Chương 3 Tháng 6 17, 2025
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Những Mẫu Truyện Girl love SM_truyenles.net
Những Mẫu Truyện Girl love SM
Chương 4 Tháng 7 6, 2025
Chương 3 Tháng 7 6, 2025
BÌNH YÊN BÊN CHỊ
Chương 14 Tháng 10 8, 2025
Chương 13 Tháng 10 8, 2025
Cô giúp việc dâm đãng
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
Tuổi 16 Dâm Đãng
Chương 1 Tháng mười một 2, 2025
gl-full-xuat-ban-vo-quy-178765889
Vợ Quỷ
Chương 21 Tháng 7 6, 2025
Chương 20 Tháng 7 6, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
PHÒ MÃ GIA! THỈNH ĐI LỐI NÀY_truyenles.net
PHÒ MÃ GIA! THỈNH ĐI LỐI NÀY
Chương 92 Tháng 7 1, 2025
Chương 91 Tháng 7 1, 2025
Dâm Thủy Chảy Ướt Chân
Chương 7 Tháng mười một 21, 2025
Chương 6 Tháng mười một 21, 2025

Comments for chapter "Chương 44"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved