Chị Xã Cuồng Bạo Cũng Nhẹ Nhàng - Chương 45
Yo quả thật sẽ làm theo ý cô. Nhưng đây là lần đầu tiên vào ban ngày ban mặt như vậy, em lại dùng phương thức thẹn thùng như vậy, ngồi trên đùi cô cô, nhìn côn thịt và tay thì đang tuốt lên xuống đều đặn.
Em thậm chí còn có thể nhìn thấy trên trán cô, bởi vì nhẫn nhịn mà nổi cả gân xanh. Và cả vòm ngực cứng rắn có chút phô lên được quấn băng cẩn thận đang liên tục phập phồng…
Hết thảy đều chỉ ra rằng cô đang nhẫn nại, chịu đựng động tác vừa thong thả lại dụ người của em.
Yo không hiểu lắm, em chỉ biết nghe theo lời cô nói, dùng hai tay nắm chặt rồi di chuyển lên xuống mà thôi.
Faye nhịn không được mà thở mạnh ra một tiếng, nhắm mắt lại, hưởng thụ sự phục vụ từ bàn tay mềm mại của em.
Chẳng mấy chốc, côn thịt đã lớn thêm một cỡ, mã mắt không ngừng trào ra từng luồng tinh dịch hưng phấn.
” Thấy chưa? Côn thịt thích em đến vậy đấy, tay em chạm vào là nó lại nhịn không được mà muốn bắn ra.”
Faye mở cúc áo trước ngực em, bàn tay thô ráp chui vào trong, đẩy áo ngực ra rồi tùy ý xoa nắn bầu vú trắng bóc..
” A … Nhẹ chút..”
Bị cô xoa nắn như vậy, Yo có chút đau. Nghe tiếng rên rỉ của em, côn thịt lại càng thêm rạo rực hưng phấn, không kiềm được mà giựt giựt nhẹ trong tay em.
Rên thật dễ nghe, nó thích nghe em rên lắm, lại rên thêm đi nào..
” Em không, ah…”
Yo còn chưa nói xong, Faye đã dùng ngón tay nhéo nhéo đầu vú em rồi lại hợp lại, chậm rãi vân vê, khiến em lại rên rỉ một tiếng.
Tiếng rên của em như mang theo sự kích thích, côn thịt lại lớn thêm, dù em dùng cả hai tay vẫn không thể ôm trọn.
” Tiểu Yo, chị rất nhớ em..”
Côn thịt của Faye nhớ huyệt nhỏ mềm mại nhiều nước của em. Tuy rằng bàn tay nhỏ bé của em cũng mềm mại đấy, nhưng làm sao có thể so sánh với huyệt nhỏ ấm áp lại ẩm ướt kia được.
” Làm sao.. làm sao bây giờ?”
Yo vô thức mà nhìn cô. Tinh dịch từ mã mắt trào ra, làm ướt lòng bàn tay em. Yo không biết mình nên tiếp tục hay dừng lại.
Lúc này, Faye cũng đã nhịn không nổi nữa rồi, một tay cô ôm lấy eo em để nhấc em lên, tay còn lại nhanh chóng kéo quần em xuống.
” Ah đừng..”