Em Không Hề Tồn Tại - Chương 12
Hôm sau, nàng vẫn đi dạy. Mọi chuyện vẫn thường đến môn sinh hoạt lớp. Nàng đang trong lớp học với tụi học sinh chỉ biết im lặng nhìn nàng.
” Cả lớp, mấy hôm nay học các em có hiểu bài không ? “
” Nếu không hiểu. Các em tranh thủ hỏi bài các giáo viên để đến kỳ thi dễ dàng thuộc bài hơn… “
” Còn sớm mà cô…. ” Một đứa trong lớp nói
” Sớm hay không sớm ? Các em cũng lo ôn bài đi… !? ” Hiệu trưởng dừng chân tại lớp nó, vọng giọng vào lớp
” Các em lo học bài chăm vào. Đến thi thì than vãn, quay bài !? ” Trang hiệu trưởng nói tiếp
” Dạ…. ”
Trang nhìn Liễu đang nhìn mình. Nhíu mày nhìn đám học sinh rồi quay đi. Tụi nó thấy hiệu trưởng quay đi cũng nhẹ người. Liễu nhìn đám học sinh lòng lại thầm cười.
…. Mãi cho đến ra về, Liễu vừa bước ra lớp thì thấy An Minh cũng cùng lúc xuống cầu thang. Nàng liền đi đến hỏi thăm.
” An Minh ! ”
” Cô Liễu… ” An Minh thấy Liễu thì mỉm cười
” Hôm nay em ổn không. Tâm trạng tốt hơn chứ… ” Liễu đi bên cạnh
” Em ổn cô. Cảm ơn cô… ” An Minh gương mặt nhẹ nhàng dễ chịu
” Hôm qua cô không dạy lớp em. Có nhờ cô Linh hỏi thăm em. Em đã ổn thì tốt rồi… ” Liễu hiền lành nói
” Em biết là cô mà…. ” An Minh nghĩ
” An Minh !? ” Liễu thấy nó không nói gì
” Hả dạ… !? ”
” Em có chuyện gì à… ”
” Dạ không…. à cô Liễu ! ” An Minh ngẩng đầu sang Liễu
” Hả ? ”
” Em muốn hỏi cô. Cô thấy cô Linh thế nào ? ” An Minh muốn hỏi Liễu, nó thấy cô tốt nhất trường không tốt nhất nó từng gặp. Chưa ai nó hỏi câu này ngoài tự hỏi bản thân mình.
” Cô Linh à, cô ấy rất đẹp rất sang trọng. Cô ấy rất vui tính, dễ thân thiết. Ưm…cô chỉ mới gặp cổ vài lần nên chỉ biết và thấy nhiêu thế… ” Liễu đáp
” Phải cô ấy rất đẹp. Rất sang mà khó gần khó cười với mỗi em ? ” An Minh buồn lòng nghĩ
” Em buồn à…. ” Liễu thấy An Minh buồn. Lúc đầu nàng định nói cổ dạy hay thân học sinh nhưng sực nhớ hôm qua Thu Linh nói không thích An Minh. Lại thấy nó buồn rầu khi nhắc đến Thu Linh. Nàng phải rút ngắn lời
” Dạ không…. ” An Minh muốn nói lắm. Nhưng nói ra rồi Liễu lại nói cô ấy thì cô ấy cũng không để ý đến
” Cô Thu Linh, tuy có hơi khó tính. Nhiều học sinh cũng không thích cô. Chắc An Minh thích cô Linh mà tính cách cô như vậy nên em buồn phải không… ” Liễu khéo léo nói.
” Dạ….dạ… ? ” An Minh ngạc nhiên khi Liễu nói đúng
” Thôi nào… rồi từ từ cô ấy sẽ ấn tượng em. Cô Linh rất nghiêm túc nên học với cổ phải chăm học. An Minh cô thấy em học rất tốt. Em cứ phát huy sẽ làm cô Linh thích em… !? ” Liễu an ủi nó
” Dạ…. ” An Minh ngoài mặt vui nhưng lòng nó biết vui vì câu an ủi của Liễu mà thôi. Còn cô ấy nó không thể vui nỗi
” Thôi em về nghỉ ngơi đi. Đi đường cẩn thận… “
” Dạ….cô cũng vậy. Em về trước. ” Nói rồi nó rời đi trước Liễu
Sau khi An Minh rời đi. Liễu tiến đến sân trường bước tiếp để đến bên xe. Chợt nhớ ra muốn gặp Trang, nàng vừa quay lại thì nghĩ không cần gặp sẽ phiền Trang nên quay đi. Nàng vừa đi vài bước thì từ đâu Trang chạy đến trước nàng.
” Liễu ! ” Trang đến trước Liễu
” Trang ? ” Liễu nhíu mày
” Bà đi đâu thế ? ” Trang cười cười đáp
” Liễu dạy xong rồi thì phải về nhà chứ đi đâu ? ” Liễu cười nhẹ nhàng đáp
” Hay tôi chở bà về…. ”
” Liễu có xe mà. Liễu tự về được… ” Liễu nói tiếp
” Hông ! Bà bơ tôi à… ” Thấy Liễu từ chối Trang lấy giọng ra đáp
” Thiệt là….Liễu đến trường bằng xe của mình giờ đi xe mình thôi. Chứ bơ bà đâu.. ” Liễu cười bất lực
” Nhưng mà…. A tí nữa quên. Tôi có mua đồ ăn cho bà nè… ” Trang đưa ra trước Liễu
” Lại nữa…. ” Liễu ghẹo Trang cho cô vui
” Nè… sợ bà đói người ta cất công đi mua mà hổng cảm ơn một tiếng ! ” Trang lại tật chu môi mặt dỗi hờn nàng
” Thật là…rồi. Liễu cảm ơn. Trang đừng nói giọng đấy nữa không ai nhìn ra Trang hiệu trưởng đâu… !? ” Liễu lắc đầu
” Thì tôi làm với mỗi mình bà mà… ”
” Rồi ! Về thôi…. ” Liễu gật đầu đồng ý. Bước đi. Trang cũng đi theo như đi hối lỗi vậy. Xe Trang đậu gần chỗ Liễu nên cùng đi lấy xe.
Về đến nhà. Liễu và Trang cùng vào nhà, Liễu hâm lại đồ Trang mua. Trang ngồi lượt xem điện thoại.
” Trang ! Xong rồi… lại ăn thôi.. ” Liễu vừa mang đồ ra lại bị Trang chụp ảnh
” Hì…. ” Trang cười
” Lại nữa. Bà xóa đi…. ” Liễu mệt cho cô bạn mình vì nhiều lần làm vậy
” Sao phải xóa. Bà đẹp mà. Siêu đẹp mất gì xóa… ” Trang đáp
” Thôi lại ăn nè. Không tôi không chừa phần bà đó…. “
” Ấy, chơi thế ai chơi. Tôi cũng đói mà… !? ” Trang liền nhanh đến.
…. Cả hai cùng dùng bữa. Trang toàn đùa giỡn làm Liễu chỉ có thể lắc đầu cười với cô bạn mình.
” Hazzz… ” Trang vươn vai
” Sao lại thở dài. Ăn no nê rồi giờ về nghỉ ngơi… ” Liễu ngồi trên sofa đưa mắt nhìn Trang
” Lại đuổi tôi à. Không chịu. Đã qua rồi thì ở lại. Ngủ đây… ” Trang nói rồi ngã lưng xuống nằm lên đùi Liễu
” Nè…nè…thật là nhà thì to sao phải qua nhà tôi ở… ” Liễu trách cô bạn nhà cao tầng mà suốt ngày chạy qua đây
” Nhà to thì sao. To mấy có gì vui. Tôi muốn ngủ nhà bà… ” Trang mắt nhắm nhưng vẫn đáp
” Chịu bà….này mà nằm vậy sao ngủ. Vào trong ngủ… ” Liễu thấy Trang bất đầu ngủ
” Sofa dài rộng mà. Với lại ngủ vậy êm hơn.. ” Trang vẫn nhắm đôi mắt miệng cười thản nhiên đáp
” Hứm…êm nè…. ” Liễu đẩy giọng lấy ngón tay gõ nhẹ lên trán Trang
” Úi….Liễu !? ” Trang ngồi bật dậy nhìn Liễu. Liễu nhíu mày hiền lành nhìn Trang
” Hu…Hu..Liễu hổng thương tôi… ” Trang lại bày giọng mếu mó ôm Liễu
” Thật là…lại bày cái giọng điệu đó… ” Liễu bất lực khi Trang ôm mình
” Hu…Hu… Liễu vô tâm ! ” Trang vẫn muốn chọc Liễu
” Thôi mà….bà nhây không ai can nỗi luôn đó. Rồi tôi thương không gõ nữa được chưa…. ” Liễu bất lực đáp
” Thế còn được. Để nói trọn câu thì… ” Trang đưa mặt lại trước. Ngón tay chỉ chỉ vào má Trang
” Vừa thôi… ” Liễu đưa tay đẩy nhẹ Trang
” Ơ… !? ” Trang hụt hẫng
” Ngủ đi…còn không về… ” Liễu nói nhưng giọng trầm nhẹ với Trang
” Thôi vợ đừng giận mà. Trang ngủ liền…. ” Trang bày bộ mặt hối lỗi nằm xuống đùi Liễu
” Ai vợ bà ? Nói gì đâu không… ” Liễu nhíu mày khóe miệng nàng cười nhẹ lên
Trang chỉ im lặng nụ cười còn trên môi. Dần chìm giấc ngủ. Liễu không thể rời đi chỉ đành chợp mắt ở đó…
…. Đến chiều Trang tỉnh dậy tạm biệt Liễu còn cười như được mùa mà tạm biệt Liễu.
” Bye ! ” Trang đến bên xe, xoay lại vẫy tay nàng, Liễu đứng nhìn cô bạn ra về
” Tạm biệt… ” Liễu gật đầu cười tạm biệt
” Trang lái xe ra trước nhà liền vẫy tay lần nữa.
” Tạm biệt, bye bye vợ Liễu ! “
” Về cẩn thận. Cười quài đi tập trung lái xe đàng hoàng… “Liễu nhắc Trang, dù sao Liễu quen với điều này rồi.
Trang cũng chịu về. Liễu quay trở lại vào nhà. Nàng còn phải hoàn thành vài giấy tờ trên trường
…. Hôm sau, Liễu phải đến dạy Vân An. Nàng đến nhà nó. Bước vào thấy ba mẹ nó ngồi đó cũng thường lệ chào hỏi. Nhưng hình như Vân An chưa về, cả hai nói nó ra ngoài chưa về.
” A cô giáo ngồi chơi uống chút nước… ”
” Cảm ơn hai anh chị… ” Liễu nhận lấy ly nước từ mẹ nó
Cả ba ngồi trong sự im lặng. Ba mẹ nó chỉ biết nhìn nhau rồi cất giọng
” Cô giáo… !? ” Mẹ nó nói. Liễu ngẩng mặt lên nhìn mẹ nó
” Cô đang buồn con bé Vân An à… ” Mẹ nó vẻ mặt bối rối
” …. ” Liễu không biết nên trả lời chỉ im lặng, đã làm hai người hiểu khi thấy vẻ mặt cô không mấy vui
” Nếu cô giáo không thích nó thì có thể không dạy… ” Ba nó nhẹ nhàng đáp
” Cái này…. ” Liễu vẫn khó nói
” Cô à ? Cô biết sao không ? ” Mẹ nó tiếp câu
” Dạ ? ” Liễu lắng nghe
” Cô là người khác biệt nhất trong số các cô từng dạy kèm nó trước đây… !? ” Mẹ nó nói làm Liễu khó hiểu
” Trước kia các cô kèm nó đều là chúng tôi mời về dạy. Nhưng mà mỗi lần các cô đều xin nghỉ dạy vì nó luôn gây trò không chịu học, vừa mới lên phòng là đã xin phép về. Hazz… ” Mẹ nó kể
” Nhưng lần này. Nó dẫn cô về tận nhà. Còn để cô dạy nó, dù nó sẽ gây chuyện nhưng chưa ai dạy học được nó như cô cả cô Liễu à… ” Mẹ nó nói tiếp
” …… ” Liễu ngạc nhiên khi nghe mẹ nó nói
” Cô giáo không biết. Mọi lần các giáo viên ra về đều trong bộ dạng khổ sở đều bị nó đánh đập. Còn cô lại ra về dù trông cô buồn vì nó nhưng chưa nông nỗi như các cô lần trước… ” Ba nó tiếp câu
Chưa kịp nói thêm. Vân An đúng lúc về bước vào nhìn Liễu đang ngồi đó. Không quan tâm mà đi lên phòng.
” Ơ…cô giáo… ” Thấy nó chứng nào tật nấy cả hai khó xử trước Liễu
” Không sao…tôi xin phép lên dạy em ấy !? ” Liễu đứng dậy cũng tiến lên phòng nó
Vào phòng nó, nó liền kéo người nàng lại áp sát hỏi…
” Ba mẹ tôi nói gì với cô ? ”
” ….. Học thôi, đến giờ rồi… ” Nàng thoát khỏi nó, đi đến bên bàn nó. Nó chỉ im lặng đi lại ngồi cạnh nàng để nàng dạy