Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Em Không Hề Tồn Tại - Chương 16

  1. Home
  2. Em Không Hề Tồn Tại
  3. Chương 16 - Cơn Đau Của Nàng [ 3 ]
Prev
Next

Hôm nay là ngày Hương đi dạy thay Liễu. Hương hít một hơi nhìn ngôi trường đã mấy tháng trời không đến kể từ khi nghỉ dạy đám 10AC. Giờ Hương quay lại chỉ để dạy dỗ chúng.

Buổi chào cờ trôi nhanh, bước vào tiết học. Hương tiến vào trong lớp đến bên bàn giáo viên mặc kệ bọn đó tỏ ra chán ghét chê bai.

” Tôi sẽ dạy thay cô Liễu một thời gian nên các em lo học vào… “

” Hiện tại cô Liễu có việc nên sẽ do tôi quản lớp này đến khi cô Liễu đi dạy lại…!? ”

” Dù sao tôi cũng là chủ nhiệm các em rồi. Bây giờ chỉ việc học không cần biết thêm gì nữa… ” Hương nói một lèo đảo mắt nhìn cái lớp với gương mặt không thiện ý chúng

” Rồi vào học… ” Hương không quan tâm mở giáo án Liễu chủng bị và hướng dẫn mình hôm qua bắt đầu dạy không để ý những ánh mắt bên dưới nhìn mình.

Trôi qua 2 tiết văn, Hương mệt rã rời quay sang cất tập giấy đồ dùng vào túi. Ngày đầu làm kiểu nghiêm túc không bận tâm đám này làm cô cũng mệt mỏi và hiểu cho cảm giác chịu đựng của Liễu. Thầm nghĩ sẽ trừng trị bọn này cũng như trả lại những lần trước kia phá cô. Đang loay hoay làm thì Hy Nguyệt và Vân An đi ngang qua bàn Hương, nó nhếch môi tỏ ý không thích Hương nhưng lần này Hương gắt giọng nói.

” Đừng có làm kiểu đó, nghĩ có cô giáo hiền thì thích làm gì làm. Không biết tốt xấu gì hết đúng là hết nói ! ” Hương cũng đã nghe Trang kể chuyện hôm nó đánh cậu nam sinh kia lại được Liễu nói đỡ làm cô bây giờ nhìn nó lòng không ưa chút nào

Nó vẫn đi tiếp khi nghe Hương gắt một câu vào mình không nói gì cả không quan tâm Hương thái độ gì.

” Ê, coi ra bà cô này đi dạy lại coi ra khó tính hơn rồi… ” Hy Nguyệt đi bên nói

” Coi ra sắp tới mệt rồi đây… ” Hy Nguyệt nhíu mày

Phía bên Liễu, nàng ngồi cạnh giường nhìn Trang chỉ nằm yên mãi…

” Trang à, bà dậy đi, năm ngày rồi sao bà chưa chịu mở mắt vậy ? ” Liễu trách Trang nhưng là sự năn nỉ với Trang

” Trang à, chỉ cần bà dậy bà muốn gì cũng được. Qua nhà tôi bất kể lúc nào. Đi chơi hay đút trái cây cho bà ăn tôi cũng chịu… “

” Bà biết không, bà bị tai nạn tôi và Hương phải thay phiên chăm sóc cả dạy học chỉ để chờ bà tỉnh dậy… ”

” Mà tại sao bà không chịu dậy hả ? ” Liễu nấc nghẹn nói

…. Thời gian dần trôi nhanh đến tối, nàng thường lệ về nhà. Mở cửa nhà đã thấy Hương đang ngồi tựa sofa với vẻ rã rời mệt mỏi. Hương ngước mắt thấy Liễu nhìn mình thì giật mình đứng dậy.

” Liễu !? “

” Bà mệt à, vậy cứ nghỉ ngơi đi. Liễu vào trong nấu cơm rồi ra ăn… ” Liễu quay người vào trong bếp

” Liễu à !? ” Hương muốn ngỏ ý phụ Liễu

” Ngày đầu gặp lại lớp chắc bà cũng không dễ dàng gì phải không ? “

” Phải, phải ! ” Hương than thở, bộ dạng này làm Liễu chợt cong khóe miệng cười nhẹ khiến Hương bất ngờ khi thấy nàng cười, cũng đã lâu không được thấy nụ cười dễ chịu của nàng mấy nay toàn là những cái cười cố gượng, từ khi Trang bị tai nạn Liễu không còn cười nhiều.

Thấy lại nụ cười của Liễu làm lòng Hương chợt thấy vui hẳn xua tan cái mệt ban nãy, khóe mắt nóng lên. Hương nhìn Liễu cô thầm nghĩ.

” Nụ cười của Liễu thật đẹp… “

” Liễu cười nhiều càng thấy nhẹ lòng, mấy nay bà ít cười làm tôi suýt quên nụ cười này… ” Hương suy nghĩ chăm chú nhìn Liễu

” Sao vậy…. !? ” Liễu quay sang thấy Hương nhìn hướng mình đôi mắt rưng rưng làm nàng lo lắng đi đến bên sofa đứng trước Hương, bàn tay đặt lên gò má cô, ngón tay lau khóe mắt còn động nước mắt. Hàng mày nhíu lo lắng.

” Bụi…bụi… ” Hương giật mình, Liễu vẫn nhìn cặp mắt đang rưng rưng của Hương

” Liễu !? ” Hương ôm chặt Liễu, bấy giờ Hương mới khóc, cô mím chặt môi như đã chịu ấm ức, bây giờ như thể đang được giải tỏa ra vậy, Hương càng khóc bàn tay ôm chặt Liễu

” Thôi mà…không sao… ” Liễu dỗ dành Hương, bàn tay vỗ nhẹ xoa tấm lưng Hương

Sáng hôm sau Hương lại tiếp tục đi dạy, Liễu lại vào viện xem Trang. Hương có vẻ đã ổn hơn bước vào lớp không phải bị ràng buộc những sự mệt mỏi trước kia lớp này gây ra.

” Mau mở sách mở vở ra nghe giảng ghi bài vào. Không hiểu thì nói !? ” Hương dứt khoát

” Gần đến thi nên còn dư thời gian tôi sẽ dạy thêm các kiến thức tăng cường. ” Nghe Hương nói đám bên dưới ngán ngẫm

Tiết đầu trôi nhanh trong không khí im lặng chỉ có tiếng dạy học của Hương. Trong lúc đợi chuyển tiết thì đám 10AC bắt đầu nói chuyện ồn ào lên. Hương đang suy nghĩ không mấy để ý tụi học sinh.

” Liễu à, chúng ta cùng cố gắng đợi Trang tỉnh dậy… “

” Tôi có thể không kiên nhẫn và thất vọng đến mấy thì bà phải mãi giữ vững đừng có chuyện gì… “

” Tôi thực sự không chịu được đâu.”

”  Liễu biết rồi, Cùng chờ Trang tỉnh dậy… “

Hương ngã hàng mi buồn, cô bây giờ chỉ muốn mọi thứ yên ổn lại trước. Được cạnh Liễu và Trang là đủ, không muốn có bất kể điều gì như lần này.

Vừa dứt suy nghĩ lại thấy tiếng học sinh ồn làm Hương khó chịu cất giọng.

” Thôi đi ! Trật tự… ” Hương nhíu mày

” Gần vào tiết rồi xem bài đi ! ” Hương khó chịu làm bọn nó ngơ ra nhìn Hương

Bên dưới lớp, Vân An vẫn im lặng nghe giọng Hương khó chịu vọng trong lớp, Hy Nguyệt mặt khó ưa quay sang nói với Vân An

” Chắc tai tao đau dài… “

” Hưm…thế mày thích cô ta nói hơn à ? ”

” Ai ? Cô Liễu á, thì…nghe êm tai dễ chịu hơn, tuy hơi phiền.. ” Hy Nguyệt thản nhiên đáp

” Mà nè, bộ nhớ cô Liễu á, nhớ cô ta à ? ” Hy Nguyệt chọc Vân An nhưng nó không trả lời gì cả

” Mấy nay cổ có đến dạy mày không ? “

” Mày không thấy cô ta không đi dạy trên trường rồi còn dạy tao cái gì ? ”

” Thế mày biết cô ta làm sao nghỉ không !? “

” Tao không biết, cô ta nhắn tao là không dạy thời gian thôi. ”

” Bây ơi, tao trông cô chủ nhiệm đi dạy lại, đợt này cô chủ nhiệm cũ có vẻ khó chơi rồi… ” Nữ sinh lớp trưởng than thở theo

” Trời ơi, lớp trưởng cá biệt lớp tôi vậy mà mới đó nhớ cô giáo rồi à… ” Hy Nguyệt lên giọng

” Chứ bộ mày nghĩ tao muốn được nghe bà cô Hương đó dạy à, dạy thì hiểu nhưng khó quá… “

” Rồi tao hiểu nỗi khổ mày mà, tao cũng nhức tai nè… “

” Thôi chịu đi, tới đâu thì tới đợi cô Liễu đi dạy lại sẽ ổn thôi, cái tai của mày sẽ lành thôi. Tao cũng trông thế… ” Nữ lớp phó nói, nhỏ này không ghét nàng như bọn nó dù chơi chung cả lớp trưởng không ghét nàng chỉ là không thân, còn lớp phó thì thấy nàng tốt tính hơn cô hiệu trưởng thôi.

” Biết chừng nào mày… ” Hy Nguyệt thở dài lại bị giọng nói phía trên bục làm giật mình

” Vào tiết rồi ! Học… ” Hương bắt đầu phần dạy tiếp theo

…. Phía bên nàng, vẫn ngồi chờ Trang tỉnh dậy, một lúc nàng quay đi ra ngoài lấy ít đồ. Lúc này Trang đột nhiên khóc, khóe mắt lăn dài dòng nước mắt nóng dù đang nằm im, lúc này Trang bắt đầu hơi thở khó, nhịp tim đập mạnh rồi ngưng lại…

” Mình mua ít nước đợi Trang tỉnh chắc Trang cũng khát lắm… ” Liễu rời khỏi phòng rồi bước đi, nàng tính sẽ mua vài chai nước cho Trang, lại gặp gỡ Hạ Tú cùng đường phía trước…

” Bác sĩ ! ” Liễu gật đầu chào hỏi, Hạ Tú cũng nở nụ cười rồi bước tiếp đến phòng làm việc.

Nàng ra khỏi viện, băng qua đường đến cửa hàng đối diện bệnh viện rồi mua 3 chai nước.

” Chắc giờ này Hương ra về rồi… ” Liễu bước ra khỏi cửa hàng

Quay lại bệnh viện, nàng bước đi trên sảnh, thoáng nghĩ vào đây dường như là việc hàng ngày của nàng rồi…

Nàng còn ngước nhìn thì thấy Hạ Tú cùng một y tá đi nhanh rất vội, nhưng nàng không để ý còn phải đến bên Trang. Liễu đi tiếp gần đến phòng hồi sức Trang nằm thì thấy vài y tá đi vào, làm nàng có phần lo lắng vội đi đến. Cùng lúc đó phía Hương ghé mua ít trái cây rồi đến viện, cũng đang tiến vào trong đó.

Liễu đến trước phòng thì khựng lại sững người khi nghe được trong phòng là tiếng của bác sĩ nào đó và bác sĩ Hạ Tú, vừa nghe nàng trố mắt ra nhìn người nằm bên trong.

” Không xong rồi… bệnh nhân đột nhiên ngừng thở, tim không đập nữa… ”

” Rốt cuộc chuyện này là sao ? ” Hạ Tú nhíu mày

” Tôi không biết, ban nãy tôi đến để kiểm tra tình hình bệnh nhân thế nào thì thấy thế này… “

” Không thể rõ ràng lúc sáng tôi qua vẫn thường mà. Sao giờ hơi thở cả nhịp tim cũng ngưng rồi ? ” Liễu bên ngoài nghe vậy tay cầm bao nước lại làm rơi mạnh xuống sàn làm bên trong ngạc nhiên nhìn ra, Hạ Tú quay lại thấy Liễu sững sờ lại lo lắng bước ra dặn bác sĩ kia lấy lại hơi thở nhịp tim trước.

” Liễu… !? ” Hương vừa đến bên Liễu, bác sĩ Hạ Tú tiến ra

” Bác sĩ ? ” Liễu vẫn không tin lời mình vừa nghe.

” Liễu sao vậy ? ” Hương thấy Liễu thế, hướng mắt nhìn vào trong thì ngỡ ngàng khi bác sĩ bên trong đang cố lấy lại hơi thở nhịp tim cho Trang.

” Trang… cô ấy khi nào… ” Nàng vừa nghẹn vừa nói không nên câu

” Tôi cũng không biết ! Nếu không nhanh lấy lại được hơi thở và nhịp tim chỉ e là khó tỉnh và có thể… ” Hạ Tú đượm buồn

” Có thể sao bác sĩ… ” Liễu ửng đỏ gương mặt

” Sẽ không qua khỏi được… ” Hạ Tú nói có chút nghẹn lòng

” …. ” Liễu ngỡ ngàng, hai mắt yếu mềm kinh ngạc trước lời Hạ Tú nói, Hương nghe lời này khựng người vội giữ người nàng lại để đứng vững.

” Liễu à… ” Hương mím chặt môi chịu đựng khẽ lắc đầu với điều mình thấy trước mắt.

Hạ Tú quay vào phòng, Hương và Liễu đứng đó không nhấc bước chân rời khỏi đây. Y tá thấy cả hai trong dáng vẻ chết lặng thì cất giọng.

” Hai cô hãy bình tĩnh. Bác sĩ sẽ cố gắng, hai cô đừng sợ ! “

” Còn giờ hãy theo tôi sang chỗ khác nghỉ ngơi chờ kết quả… ” Y tá nói nhưng đây cũng là ý Hạ Tú, ban nãy vừa nghe Trang đột nhiên bị vậy cô đã dặn y tá bảo cả hai đừng lo.

Hương cùng Liễu rời đi nhưng hướng mắt luôn nhìn vào căn phòng hồi sức đó. Được một lúc Hạ Tú bước ra với gương mặt mệt mỏi. Tiến đến chỗ Liễu và Hương và y tá ở đó.

” Bác sĩ !? “

” Bệnh nhân đã ổn rồi… “

” Vậy khi nào cô ấy mới tỉnh !? ” Liễu hỏi Hạ Tú, nhưng nhận lại cái lắc đầu không biết làm Liễu càng lo hơn.

” Không lẽ Trang mãi nằm yên đó sao ? ” Liễu khó hiểu

” Đáng ra lúc lấy lại hơi thở và nhịp tim đập lại thì bệnh nhân thường sẽ mở mắt hoặc cử động…. “

” Nhưng cô ấy lại không có dấu hiệu đó…!? ” Hạ Tú nói gương mặt cô buồn bã kèm sự mệt mỏi

” Trang à khi nào bà mới chịu tỉnh ? ” Liễu với giọng nói trách móc nhưng nàng nức nở khổ sở nghĩ về Trang

Nàng ngước nhìn Hạ Tú, đôi mắt ngấn lệ mang sự tuyệt vọng tột cùng rồi cả người nàng mất hết sức lần nữa ngất đi, Hương bên cạnh hoảng hốt đỡ lấy Liễu.

” Liễu ! Liễu ! ” Hương sợ hãi, lung lay vai nàng, ngẩng nhìn Hạ Tú.

Hạ Tú thấy nàng ngất thì kinh ngạc vội bế nàng lên, khóe mắt cô ửng đỏ tiếng nức nở mang theo với sự khổ sở trên mặt, Hạ Tú đưa nàng đến phòng bệnh mình Hương theo sau…

Đặt nàng trên giường bệnh, Hạ Tú nhìn nàng, gương mặt nàng đầy sự mệt mỏi…

” Đã bảo là phải ăn uống đầy đủ vào… ” Hương trách thương Liễu đang nằm trên giường

” Cô ấy không ăn sao ? ” Hạ Tú nghe vậy ngạc nhiên hỏi

” Từ hôm Trang bị tai nạn đến giờ Liễu như ăn không được… ” Hương nói làm Hạ Tú ngỡ ngàng

” Cứ để cô ấy nghỉ ngơi ở đây, tôi ra ngoài.. ” Hạ Tú quay đi

” Cảm ơn bác sĩ… ” Hương ngồi cạnh giường nhìn Liễu, cầm lấy tay Liễu, nước mắt không kiểm soát tự lăn dài trên gò má Hương

” Liễu… ” Hương ngậm ngùi nắm chặt tay nàng hơn

Hương nghĩ gì đó rồi rời khỏi phòng đi đến phòng hồi sức, cô bước vào phòng với bước chân nặng nề đứng trước giường Trang nhìn Trang vẫn nằm yên đó Hương thút thít cất giọng…

” Nằm yên hoài vậy !? ” Hương vừa nức nở vừa nói

” Trang ? Khi nào bà mới tỉnh !? “

” Mau tỉnh lại đi, bà biết Liễu chịu gì những ngày qua không ? “

” Nói là thương Liễu ! Lo cho Liễu mà không chịu dậy coi Liễu thế nào ? “

” Bà biết Liễu vừa ngất không ? Bà sợ điều này tôi cũng vậy. Sao giờ bà vẫn nằm đây ? “

” Gần một tuần rồi, bà không cần Liễu nữa à ? “

” Mau dậy cho tôi. Bà biết Liễu trông mong bà dậy từng chút, đến giờ Liễu mệt rồi. Liễu ngất rồi ! “

” Dậy đi Trang… “

” Hức…một mình tôi không thể chịu được khi nhìn Liễu thế đâu… ” Hương bắt đầu khóc xối xả

Bấy giờ Hương mới trách Trang, cô đợi Trang tỉnh mà không chịu tỉnh, cô chỉ im lặng mong Trang tỉnh dậy không lời trách móc. Giờ đây cô không chịu được nữa phải trách Trang bấy nay để Liễu và mình chờ đợi. Nhưng Hương chỉ thấy tại đây Trang lăn hàng nước mắt xuống gò má…

” Hừ ! Lại là cái nước mắt không mở mắt này nữa à ? Tôi thấy rồi, còn định nói cho Liễu…. ” Hương cảm thấy hàng nước mắt của Trang trong mắt mình là sự buồn cười.

” Cũng may chưa nói, nếu không để Liễu lại hy vọng đợi bà tỉnh ? “

” Tôi thắc mắc bà đang đùa giỡn hai bọn tôi à ? Đến lúc tôi và Liễu không còn gì để trông đợi thì bà mới chịu cử động ? “

Hương nhìn Trang lần nữa, gương mặt tỏ vẻ hết nói với Trang. Cô vội quay đi ra khỏi phòng.

Hương vừa quay lại phòng thì thấy Liễu đã tỉnh ngồi thất thần buồn bã. Đôi mắt Hương lo lắng đi đến.

” Liễu… ”

” Hương… Trang sao rồi. ”

” Trang chưa tỉnh ! “

” Đến khi nào Trang mới chịu tỉnh ? Nằm yên vậy chỉ sợ Trang vẫn không chịu tỉnh… “

” Không ! Trang sẽ tỉnh mà… ” Hương biết mình ban nãy nóng giận quá mức, nhưng chắc rằng Trang sẽ chịu tỉnh

Một lúc Hương và Liễu vẫn ra về, chiều nay cả hai không đến có bác sĩ Hạ Tú lo và chăm sóc giúp…

Hôm sau cả hai lại đến viện, lại lần nữa vẫn thấy Trang chưa tỉnh dậy, Hạ Tú bước ra khỏi phòng cũng thở dài bất lực.

” Liễu hay tôi đưa bà về… ” Hương lại sợ Liễu lại kích động mà ngất đi.

” Không tôi sẽ ở lại… “

” Liễu à ! ” Hương không đồng ý

” Đến gần chiều tối tôi sẽ về… ” Liễu nghĩ Trang sẽ bất chợt tỉnh, nàng tiến đến bên ghế ngồi nhìn Trang

” Hazz…vậy tôi đi về… ” Hương quay đi, bước ra khỏi phòng. Có lẽ cô đã mệt với sự chờ đợi này rồi.

” Trang à, hãy mở mắt ra đi… ” Liễu buồn bã

” Tôi chờ bà tỉnh dậy… ” Nàng ngồi đó chờ chỉ để thấy Trang tỉnh dậy

Nhưng mà vẫn vậy, thời gian cứ thế trôi đi đến chiều tối. Nàng ngẩng mặt nhìn ra cửa sổ trời đã sắp tối. Gương mặt nàng khó hiểu ngỡ ngàng. Hàng mày nhíu lại khẽ lắc đầu rồi đứng dậy từng bước đi đến cửa phòng.

” Trang à… một tuần rồi ! ” Liễu mỉm cười nhưng nụ cười ấy không một cảm xúc chứa trong nụ cười đó.

Nàng mở cửa ra thì thấy Hương đứng cạnh cửa, Hương thấy cửa mở thì xoay lại thấy Liễu.

” Hương !? ” Liễu ngỡ ngàng khi thấy Hương ở đây, lúc sáng nói về rồi mà

” Liễu… ” Hương cất giọng, cô biết Liễu muốn khóc nhưng lại cố kiềm lại.

” Sao bà còn ở đây… ” Liễu hỏi

” Thì…ừm…tại tôi không biết đi đâu ? ” Thấy Liễu nhíu mày nghi ngờ lời Hương nói

” Hazz ! Thật ra tôi lo cho hai người nên ở đây thôi… ” Hương thành thật, cô đã ở đây nguyên từ sáng đến giờ chỉ để xem Liễu ổn không.

” Hương ! Trang chưa tỉnh… ” Liễu ôm chầm lấy Hương

” Ừm ! ” Hương buồn bã

” Phải rồi…bà ở đây từ sáng đến giờ sao !? ” Liễu ngạc nhiên

” Tất nhiên rồi… ”

” Nói vậy bà chưa ăn gì sao… “

” Phải, làm gì ăn nỗi như bà nói. Cảm giác không muốn ăn… “

” …. ” Liễu im lặng

” Thôi đừng khóc, về thôi. Tôi đưa bà về, tôi đói rồi… ” Hương không muốn Liễu lại khó, cả ngày nay nàng không ăn gì để nàng khóc càng mệt bản thân nàng thêm.

” Ưm… về thôi ! ” Liễu gật đầu rời đi cùng Hương

Về nhà, Liễu nấu cho Hương ăn, nàng cũng ăn để Hương không lại lo nưa, tối đến Hương đã ngủ còn nàng thì tiến ra ngoài đến bên cửa sổ ngước nhìn bầu trời tối. Nàng buồn bã tự hỏi đã một tuần rồi mà Trang vẫn nằm yên không tỉnh dậy.

” Rốt cuộc sao Trang không chịu tỉnh ? “

” Tại sao không mở mắt ra nhìn tôi !? “

” Tỉnh dậy cùng Liễu và Hương tiếp tục nghề dạy và bên cạnh nhau chứ ? “

” Bà mãi nằm yên không cử động một chút. Không lẽ bà giận tôi… “

” Bà tỉnh dậy để nói tôi biết tôi sai ở đâu đi mà… ” Bên cửa sổ nàng ngước nhìn bầu trời tối ôm lại nhớ Trang, nhớ lại những lúc Trang đứng trước nhà, dáng Trang quay người đi. Rồi sau dần không thấy nữa, nàng nhớ Trang lắm.

Còn Hương không ngủ, chợp mắt mãi không được. Lòng buồn bực khó chịu bước ra khỏi phòng lại thấy Liễu đứng bên cửa sổ, Hương hiểu tâm trạng lúc này của nàng. Chỉ lặng lẽ đứng phía sau nhìn nàng…

” Hazz một tuần rồi… ” Hương quay lưng vào phòng lại

Sáng hôm sau, Hương lại đi dạy hôm nay cô khó chịu bất thường. Cô bước vào trong lớp với tâm trạng không vui làm nửa lòng thấy bất an.

” Lấy sách vở ra ! “

” Ngồi trật tự học ! “

” Rồi chuyện gì nữa đây… ” Nữ sinh lớp trưởng hết nói với dáng vẻ bây giờ của Hương

” Hôm nay trông cô tính khí nặng nề hơn mọi ngày rồi…. ” Nữ lớp phó nói tiếp

” Thôi cô đang nhìn kìa bây… ” Lâm Huân nói

” Phía dãy cuối tập trung !? ” Hương vọng giọng trong lớp

Còn nàng, buồn bã đến bệnh viện bước vào phòng bệnh không thay đổi. Nàng tiến đến xem Trang vẫn một tư thế.

Nàng nắm lấy tay Trang, nhìn Trang rất lâu gương mặt ửng đỏ, đôi mắt yếu mềm đang mong đợi điều to lớn sẽ đến bất chợt…

Đôi tay siết chặt tay Trang, mím chặt môi rồi dần buông tay Trang ra, hít một hơi mạnh. Nàng lần nữa quay đi, bước đi rất nhanh cố hít cảm xúc muốn vỡ òa vào trong…

Nàng bước đi làm bao ánh mắt y tá nhìn thêm lo lắng cho nàng. Hạ Tú ngang qua nàng nhìn nàng hôm nay như người mất hồn. Đôi mắt không cảm xúc, lạnh lùng làm người ta thấy buồn lòng theo, cảm thấy hẻo lánh cứ lan dần trong lòng họ. Dáng người yếu đuối đang gồng mình bước đi thật nhanh…

” Nhìn…nhìn kìa ! Sao lại khó chịu trong lòng vậy… ” Một y tá đi đến bên cô y tá khác nói khi thấy Liễu vậy cả hai lo lắng

” Cô ấy buồn mà tôi thấy lòng quạnh hiu đến lạ… “

” Cô ấy mà cười chắc sẽ nhẹ lòng lắm… “

Bao nhiêu tiếng rì rầm lo lắng buồn bã nhìn Liễu, Hạ Tú dừng chân nhìn Liễu bước đi cô khó hiểu…

” Hôm nay trông cô ấy lạ thật. Sao lại không ở cùng Trang… !? ” Hạ Tú suy nghĩ

” Phải rồi ! Một tuần rồi Trang chưa tỉnh. Liễu à… ” Hạ Tú ngã buồn nhìn nàng đi khuất bóng.

Đôi mắt nàng đẫm lệ nức nở khổ sở,  đôi tay thon dài ôm lấy gương mặt cố kiềm nước mắt đang thi nhau lăn dài trên mặt nàng, từng giọt từng giọt nước mắt nóng đang cố giải tỏa cảm xúc lúc này…

Hàng mày nhíu mạnh, hàng mi ướt át nhắm chặt, bờ môi mím chặt, lòng ngực bắt đầu đau đớn khó thở xoay vòng trong lòng nàng. Nàng đưa tay đè mạnh lên lòng, muốn ngăn cơn đau này lại nàng thật không thể chịu được càng không ngăn lại được, hơi thở càng lúc nhấn chìm cơ thể đang gồng của nàng sang rã rời mất sức, tiếng khóc nấc cứ vang.

Nàng mím thật chặt môi, nước mắt càng chảy dài, gương mặt nóng ửng, hơi thở yếu ớt và khó chịu đan xen khiến đôi mắt nàng ngã mệt…

” Hức…hức….ư…a…. ” Tiếng khóc cùng tiếng đau yếu ớt kêu lên rồi im phắt, nàng liền ngã xuống giường rồi dần dần ngất đi…

Hạ Tú đi qua đi, cô hết nhìn lên trần nhà rồi thở dài, cô đang trong phòng bệnh xem Trang có động tĩnh gì không, mãi Trang vẫn im lặng…

Đột nhiên Trang ưỡn vai lên, hai tay bám chặt vào mềm trắng cùng hàng nước mắt tuôn theo, đôi mắt mở phắt mạnh rồi dần nhắm lại buông tấm mềm trắng đã nhăn nheo.

Hạ Tú cảm nhận gì đó liền quay lại kinh ngạc, cô trố mắt nhìn nhịp tim Trang đang đập mạnh, hơi thở yếu dần đang hiện trên cái máy nhỏ treo bên cạnh. Lia mắt sang Trang, khóe mắt tuôn lệ xối xả làm Hạ Tú bối rối lo lắng chạy đến bên Trang, cô khó hiểu liền cố gắng nhanh tay giúp Trang ổn định lại…

Sau một lúc hết sức điều trị truyền lại oxy kịp vào trong chiếc mask oxy của Trang…. nhìn mọi chuyện đã ổn, Hạ Tú sững người mệt mỏi nhìn cảnh trước mắt, ban nãy cô như đang phải chiến đấu với sống chết đến gần, không nhanh trở tay có khi sẽ trễ và muộn mất.

Hạ Tú quay về phòng làm việc, bây giờ để y tá truyền nước và máu vào cơ thể Trang thôi. Hạ Tú đóng cửa lại, đảo mắt nhìn xung quanh, gương mặt thất thần ửng đỏ lên, cô ngã khụy xuống mặt sàn, thu mình vào một góc hai tay ôm chặt đầu và đôi tai nóng rực. Cô nức nở nấc tiếng khóc, nước mắt hoảng loạn tuôn chảy, cô càng dùng tay bám chặt vào đầu, tiếng khóc xối xả càng to với vẻ sợ hãi…

Lúc này dáng người lẫn gương mặt Hạ Tú là sự sợ hãi khổ sở đi cùng thêm hoảng loạn… không một ai biết cô đang thế nào, cửa khóa chặt, tiếng khóc một lớn cũng chuyển sang thút thít rồi nấc nghẹn…

Hương vừa dạy xong, cả sáng nay cô khó chịu, bứt rứt trong lòng, Hương bước vào nhà nàng. Thấy yên tĩnh có lẽ Liễu đã đến viện ở với Trang rồi. Hương tiến vào phòng, bước vào thấy nàng nằm đó Hương ngạc nhiên rồi mỉm cười…

” Ngủ rồi à… ” Hương tiến đến bên giường

” Hazz…tôi còn định nói bà nghe hôm nay lòng thật khó chịu… “

” Chẳng biết hôm nay có chuyện gì nữa…!? ” Hương lấy mềm đắp cho Liễu, cô chỉnh mềm lại, nhìn Liễu rồi cô cười nhạt.

” Bà lại kích động nữa rồi… ” Hương ngẩng người lên

” Hóa ra sáng nay đứng ngồi không yên vì bà… “

” Cũng phải qua một tuần rồi Trang chưa tỉnh… “

Hương nhìn nàng lần nữa, cô rời khỏi phòng đóng cửa lại rồi lái xe đến bệnh viện. Hương bước vào viện, đi đến phòng Trang, cô đang đi đến phòng Trang lại gặp bác sĩ Hạ Tú từ phòng làm việc ra, Hương nhìn kinh ngạc cất giọng hỏi.

” Bác sĩ Hạ sao vậy ? ” Hương nhìn Hạ Tú, thấy đôi mắt Hạ Tú sưng lên, đỏ ngầu làm người khác nhìn khựng không cất nên câu.

” À không… cô đến thăm cô ấy à. Tôi có việc đi trước… ” Hạ Tú hấp tấp vội vàng rời đi.

Hương bước đến trước cửa phòng, đôi mắt nhìn vào trong rồi cô quay đi với vẻ mặt không vui. Cô bước ra khỏi viện lái xe đi đâu đó…

Một lúc lâu nàng mới tỉnh dậy, nhíu hàng mày nhìn xung quanh phòng rồi nàng rời phòng ra khỏi nhà để đến viện.

Trong phòng hồi sức, nàng chỉ có thể ngồi yên đó nhìn Trang, có nói bao nhiêu câu Trang cũng không tỉnh.

Liễu ở cùng Trang trong phòng bệnh đến tối.

” Giờ này Hương đi đâu không biết !? “

” Tối rồi đã về chưa hay đi đâu sao không điện cho mình… ” Liễu lo lắng

Nàng vừa lo vừa trông chờ Trang tỉnh dậy, đột nhiên chuông điện thoại nàng reo lên. Là Hương gọi…

” Hương à, sao vậy…. “

” Liễu ! Mau đến chỗ này với tôi… ” Hương cất giọng, giọng cô say như đã uống rượu rồi

” Hương à ! Bà uống rượu sao ? ” Liễu nhíu mày

” Phải, để nhiều buồn phiền trong lòng nên tôi uống chút rượu đó mà… “

” Bà đang ở đâu ? Tôi đến đưa bà về… “

Tắt máy, Liễu đứng dậy rời đi đến quán bar chỗ Hương nói. Nàng bước vào trong ngước nhìn chỗ Hương ngồi, thấy Hương nàng đi đến. Hương ngồi tựa đầu vào thành ghế kim loại, cô cười nhạt rồi uống cạn ly này rồi đến ly khác.

Liễu bước đến, khó chịu nhìn Hương. Nàng cất giọng.

” Hương !? “

” Bà đến rồi à, ngồi xuống đây.. ” Hương kéo Liễu ngồi cạnh mình

” Hương ? Sao bà lại đến đây… ” Liễu nói nhưng Hương vẫn uống

” Hương, uống nhiều không tốt… ” Liễu giữ tay Hương đang kê ly rượu đến môi

” Liễu !? ” Hương muốn uống tiếp nhưng nhìn đôi mắt không vui của nàng làm Hương liền bỏ ly rượu xuống dù cô đang say rượu

” Đừng uống nữa, mau về thôi tối rồi… ” Hương tuy say nhưng cô biết nàng lo, nàng vừa tỉnh để nàng lo không tốt nên Hương gật gật đứng dậy

” Vậy bà ở đây…tôi vào tính tiền rồi ra, đợi tôi chút… ” Hương rời đi nàng nhìn cô mà thở dài.

Nàng ngồi tại đó chờ Hương, nàng biết Hương không uống rượu nhiều thế này, trước kia Hương không phải kiểu người như bây giờ, cô cũng bỏ được rượu chỉnh tề bản thân hơn. Giờ đây tìm đến rượu có thể là chuyện của Trang.

Từ trong quán bar bước vào là Vân An và Hy Nguyệt, nó bước đi thì nó thấy Liễu, nó cười khẩy bên khóe môi rồi tiến đến phía nàng.

” Coi ra cô có thời gian rảnh vào đây nhỉ ? ” Nó dừng chân cất giọng

” Vân An !? ” Nàng nghe giọng nó ngẩng mặt lên khó hiểu sao nó lại ở đây và vào đây được

” Hừm… cô có việc nghỉ dậy một thời gian là bận vào đây à… “

” Vân An à ? Em đừng nói vậy, tại sao em vào được đây ? ” Nàng đứng dậy nhìn nó giọng nói nhẹ nhàng bao lần đáp lại

” Tôi vào đây tùy tôi ? Bộ cũng phải nói cô à ? ”

” Nhưng em mới là học sinh sao vào nơi nơi này ? “

” Thì cô cũng là giáo viên đấy ? “

” Nói tạm ngưng dạy là để vào mấy cái nơi này à… “

” Cô cũng mặt dày thêm đấy, thiếu đàn ông à ? “

” Loại giáo viên như cô không xứng dạy được bọn tôi ? “

” Em đừng nói nói nữa !? ” Liễu thật sự mệt, nàng không muốn thêm chuyện rắc rối gì nữa, bây giờ gặp Vân An nó chưa hiểu chuyện gì hay rõ tình hình đã trách nàng, những lời nó nói đã làm nàng tổn thương thêm trong lòng.

” Đúng lời tôi nói nên cô chột dạ à ? ” Vân An chán ghét nàng, nó nắm lấy cổ tay nàng mặc kệ Hy Nguyệt có nói kệ nàng

” Hừm…thật khó ưa nỗi bộ dạng này của cô… “

” Bận một hôm cặp với người khác, bận một thời gian thì nhiều tên ? ” Nghe nó nói làm nàng sững người, nàng đã làm vậy bao giờ chưa bao giờ, giờ nó nói này là đang trút lên nàng những điều thật quá đáng

” Kiểu giáo viên không ra gì như cô cũng xứng được tôn trọng à ? “

” Thật là mơ tưởng trèo cao ? ” Vân An vừa nói vừa nực cười khóe miệng nó khẩy lên tỏ ý chê bai nàng, gương mặt nàng nóng ửng cố hít vào trong kiềm lại cảm xúc lúc này.

” Ngoài mặt thì biết điều tri thức mà sao thâm tâm cô trái ngược vậy ? “

” Lấy gì dạy cho học sinh được. Phải ! Cô ham muốn mấy cái này nên phải bịa ra dáng vẻ giáo viên chỉnh tề trước mặt chúng tôi ? “

” Còn muốn dạy chúng tôi à ? Bộ cô không thấy buồn cười hả… !? ” Nó nặng giọng nói

” Bỏ tay cô ra ! ” Nó vênh mặt nhìn nàng bàn tay siết chặt cổ tay nàng

” Em có nghe không ? Buông ra. “

” Em đừng bày trò phá cô nữa. Không hiểu đã trách cô ? Cô có việc riêng ngừng dạy cô không nói cô không được đi đến nơi khác !? ” Nàng bây giờ vừa buồn vừa mệt phải giải thích cho nó

” Cô cũng không muốn đến nơi đây, để học sinh thấy cũng là cô sai. Nhưng thời gian này là riêng tư của cô ? “

” Sao em phải trách cô ? Cô không cần em hạ thấp cô như vậy… ” Liễu nói với giọng nhẹ nhàng nhưng thoáng trong giọng trầm ấm đó là chút khó chịu phiền lòng của nàng, nàng dứt câu liền thu tay khỏi tay nó quay đi, có lẽ nàng sắp không kiềm được cảm xúc bật khóc nên rời đi…

” An… ” Hy Nguyệt thấy nó im lặng

” Đi thôi… !? “

” Đi đâu ? Vào trong kia nữa hả ? ” Hy Nguyệt nhìn phía trong bar có chỗ để uống rượu

” Đi về, tao không ở đây… ” Vân An khó chịu khi đôi mắt đó của nàng đang khó chịu nó nhưng sao lại chứa đóm lệ trong đôi mắt đó.

” Rồi rồi… ” Hy Nguyệt chán nản cunhf nó rời đi.

Hương vừa tính tiền bước ra không thấy Liễu thì lo lắng Liễu chờ về trước nên cô hấp tấp vội chạy ra khỏi quán bar cùng lúc hai đứa nó vừa đi ra khỏi quán bar, nó thấy Liễu không xa bên chiếc xe, nó chỉ nhếch môi cười, chợt Hương chạy ngang qua hai đứa nó, vội chạy đến chỗ Liễu.

” Ê cô Hương kìa ! ” Hy Nguyệt thấy Hương chạy qua đến chỗ Liễu thì chỉ Vân An.

” Không lẽ mình hiểu nhầm à mày…. ” Hy Nguyệt nói, hai bọn nó nhìn phía Hương và Liễu

” Liễu… Liễu ! ” Hương hấp tấp đến bên Liễu

” Bà sao vậy, mặt sao đỏ vậy. Khóc hả ? ” Hương lo lắng

” Thôi Liễu đừng khóc, tôi…tôi hứa không vào bar hay uống rượu nữa, do tôi buồn quá nên dùng đến rượu thôi.. ” Hương vẫn còn say nhưng thấy Liễu cái say xỉn tan đi chuyển sang sự lo lắng

” Hương… không phải lỗi của bà đâu, đừng trách mình nữa… ” Liễu thấy Hương tự trách thì thấy mình lại không giữ được cảm xúc để Hương lo nữa rồi

” Thế bà đừng khóc nữa… ” Hương đưa tay lau đi giọt nước mắt bên khóe mắt Liễu

” Hương…giờ Liễu đến viện xem Trang trước… ” Nàng nói rồi cài bảo hiểm lấy xe đi trước.

Thấy Liễu về cô cũng về nhưng nhớ ra để áo khoác bên trong quán, cô thở dài đi vào lấy mặc Vân An và Hy Nguyệt đứng đó.

” Mày trách nhầm cô Liễu rồi… ” Hy Nguyệt nói

” Đi về ! ” Nói rồi nó bước đi Hy Nguyệt chạy theo sau.

Còn nàng, mím chặt môi bước đến phòng bệnh, khụy chân xuống bên giường bệnh. Nàng khóc xối xả khổ sở với Trang.

” Trang à…bà mau tỉnh dậy đi mà… “

” Trang à…bà nghe tôi nói không… ”  Liễu dụi mặt vào bàn tay Trang

” Bà tỉnh dậy đi, bà muốn gì cũng được mà… ”

” Tôi không muốn thấy bà nằm yên vậy nữa đâu… “

” Trang à dậy đi… ” Liễu khổ sở gọi

” Dậy với Liễu và Hương đi mà… ” Nàng tuyệt vọng đẫm lệ

” Trang à bà muốn gì cũng được mà… ” Liễu nức nở gọi Trang nhưng mãi không nghe nàng gọi

” Vậy tôi muốn bà ngừng khóc… ” Đôi mắt Trang từ từ mở ra, giọng nói cất lên làm nàng ngưng cơn khóc ngẩng nhìn Trang cuối cùng cũng chịu mở mắt. Nàng vừa mừng vừa ngỡ ngàng

” Trang ! Bà tỉnh rồi… ” Liễu nói

” Tôi không tỉnh thì bà không chịu ngưng khóc nữa… ” Trang chống tay ngồi tựa vào thành giường bệnh. Cô gỡ chiếc mask oxy, cảm giác đeo nó thời gian lâu thật ngột ngạt

” Trang cẩn thận ! ” Liễu đỡ người Trang tựa vào thành giường

” Đừng khóc nữa… tôi tỉnh rồi mà… ” Trang nhìn nàng vẫn nức nỡ thấy mình làm Liễu chịu khổ rồi

” Trang xin lỗi mà, tại Trang không dậy sớm để Liễu phải khổ rồi… ”

” Không, không phải lỗi của bà, chỉ cần bà tỉnh là tôi mừng lắm rồi… ” Liễu ôm lấy Trang

” Trang à, tôi mong không phải tôi đang nằm mơ đợi bà tỉnh… ”

” Là thật… Trang dậy rồi… ” Trang xoa xoa tấm lưng nàng

Nàng mừng không thể nói thêm lời, ôm chặt Trang hơn. Hương cũng đến viện thấy cửa phòng mở toang, cô bước vào phòng hồi sức khựng người khi thấy Liễu đang ôm Trang, còn Trang đã tỉnh. Hương sững người, khóe mắt nóng lên nụ cười lẫn tiếng thút thít mừng khôn xiết, trước mắt cô như là mơ sao. Hay cô đang say rượu chưa tỉnh…

” Hương !? ” Trang ngước mắt lên thì thấy Hương, cô chỉ gật đầu mừng rỡ

Cùng lúc bác sĩ Hạ Tú bước vào, thấy cảnh này, Trang đã tỉnh. Cô vừa bất ngờ vừa ngỡ ngàng.

” Liễu… ” Trang gọi nàng

” Giờ tôi tỉnh rồi, bà nói muốn gì cũng được… ” Trang chưa nói xong nàng đã từ chối..

” Riêng cái đó thì không được ! ” Liễu biết Trang muốn gì

” Ơ…. !? “

” Biết thế tôi ngất lâu thêm cho rồi… “

” Nói gì không à ! Có người kìa… “

” Rồi để tôi khám xem bệnh nhân giờ thế nào rồi… ” Hạ Tú mỉm cười bước đến đưa ống nghe spirit vào lòng ngực Trang rồi đến phía tim Trang…

” Bệnh nhân đã ổn rồi, chỉ là vết thương chưa lành hẳn thôi… “

” Vậy Trang sẽ ở đây thêm bao nhiêu ngày nữa bác sĩ ? ” Liễu hỏi

” Không, tôi không muốn ở bệnh viện. Tôi khỏe rồi cho tôi về nhà… “

” Trang à…. để lành bệnh rồi về… “

” Có về bà cũng đâu thể dạy trong bộ dạng này… “

” Rồi…. ” Trang chán nản

” Không sao, tôi sẽ cho đơn thuốc để bệnh nhân nhanh hồi phục thôi… “

” Còn vết thương thì sẽ lành nhanh thôi… !? “

” Cảm ơn bác sĩ… ” Trang mỉm cười

Liễu nhìn Trang, nàng không thể chứa gì thêm trong đầu khi Trang đã tỉnh rồi. Chuyện của Vân An cũng để sang một bên, nàng chỉ muốn dành thời gian để lo cho Trang.

Nàng ngồi cạnh Trang, mỉm cười nụ cười thoải mái làm cả 3 thấy thật nhẹ lòng.

” Nhìn bà gầy đi nhiều lắm đó Liễu… “

” Cũng phải thôi… ” Hương nói

” Liễu không ăn uống đầy đủ. Liễu mất ăn mất ngủ vì bà gặp tai nạn, nên mất sức rất nhiều… “

” Liễu lại hay kích động quá mức dẫn đến hay bất tỉnh rất lâu…. ” Nghe Hương nói Trang sững người

Ngước mắt nhìn Liễu, Trang cất giọng.

” Sao bà lại không chịu ăn đầy đủ. Nguy hiểm lắm đó ! “

” Nhìn bà thế này tôi không thích chút nào… “

” Ý Trang là Liễu xấu đi phải không ? Liễu không quan tâm, bà tỉnh mới là điều đáng hơn… ”

” Không có, bà không hề xấu. Lúc nào bà cũng đẹp, bất kể mọi lúc trong mắt tôi. ”

Hạ Tú và Hương đứng nhìn chỉ mỉm cười, Liễu chỉ mím chặt môi tươi cười tựa đầu vào vai Trang.

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

Tổng Tài Muốn Chiếm Hữu Tôi_truyenles.net
Tổng Tài Muốn Chiếm Hữu Tôi
Tháng 8 28, 2025
Bạn Đồng Hành
Tháng 9 28, 2025
Họa cốt
Tháng 9 26, 2025
Ba mươi sáu kế hưu thê_truyenles.net
Ba mươi sáu kế hưu thê
Tháng 7 19, 2025
Truyện Les Hay
gl-full-xuat-ban-vo-quy-178765889
Vợ Quỷ
Chương 21 Tháng 7 6, 2025
Chương 20 Tháng 7 6, 2025
Cấp Dưới Của Dì
Chương 60 Tháng 9 12, 2025
Chương 59 Tháng 9 12, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
Cô giúp việc dâm đãng
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3_truyenles.net
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3
phần 4 Tháng 6 27, 2025
Phần 3 Tháng 6 27, 2025
Tình Yêu Bắt Nguồn Từ Quan Hệ Cô Trò_truyenles.net
Tình Yêu Bắt Nguồn Từ Quan Hệ Cô Trò
101 Tháng 8 29, 2025
100 Tháng 8 29, 2025
Ngốc À! Em Không Đơn Phương
Chap 70 Tháng 9 9, 2025
Chap 69 Tháng 9 9, 2025
Chuyện Tình 2 Cô Bạn
Chuyện Tình 2 Cô Bạn
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025

Comments for chapter "Chương 16"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved