Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Mãi Mãi Bên Nhau - Chap 6

  1. Home
  2. Mãi Mãi Bên Nhau
  3. Chap 6
Prev
Next

Mấy ngày sau là những ngày nặng nề với Hoài Thơ và Phong Thiên. Hải Ngọc đã sang Nhật công tác. Chỉ còn lại Hoài Thơ, cô cảm thấy thật cô đơn. Ước gì có thể quay lại ngày xưa, cô sẽ không cưới Phong Thiên thì có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn. Hoài Thơ bây giờ đã hiểu rằng cô bắt đầu để con tim mình đi ra ngoài lý trí nhiều quá. Cô nhớ Hải Ngọc thật nhiều. Đến cả cô cũng không hiểu vì sao mình như vậy. Có những cái trong đầu Hoài Thơ muốn nó trôi đi để cô được bình thản, nhưng Hoài Thơ biết nó không có dễ dàng như vậy.

Còn Phong Thiên thì tỏ ra quan tâm đến Hoài Thơ thật nhiều. Nhưng Hoài Thơ phớt lờ sự quan tâm đó. Những cử chỉ của cô vô tình làm Phong Thiên cảm thấy rằng Hoài Thơ không tôn trọng mình. Phong Thiên nói trong lòng rằng nhất định anh phải chinh phục được Hoài Ghơ. Anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Vì dù sao trên giấy tờ cô vẫn là vợ của anh. Hoài Thơ và anh đã được cột lại rồi. Phong Thiên mỉm cười khi nghĩ phần thắng sẽ thuộc về mình.

Hôm nay Hoài Thơ bắt đầu năm học cuối của mình. Cô phải cố gắng học để lấy cái bằng. Mới đó mà thời gian trôi qua thật mau. Hoài Thơ bây giờ còn có nhiều điều phải lo toan. Cái đầu bé nhỏ của cô cứ nghĩ rằng mình sẽ không chịu nổi, nhưng rồi mọi thứ cũng đâu vào đấy thôi. Vừa dắt chiếc xe ra gần đến cổng, thì Hoài Thơ cảm giác như xe của mình nặng trịch. Cô ngạc nhiên quay lại thì Phong Thiên một tay giữ chiếc xe của cô, còn một tay bỏ vào túi quần trong thật hách dịch, Hoài Thơ bực bội gắt:

– Thả ra.

Phong Thiên lầm lì, anh vẫn thản nhiên như không nghe thấy gì, cho đến khi Hoài Thơ lùi chiếc xe mình lại, nguyên một vệt bánh xe in trên chiếc quần màu kem được ủi thẳng băng của Phong Thiên. Đến lúc này thì Phong Thiên thật sự tức giận.

– Em làm cái trò gì đó?

Hoài Thơ không nhìn, cô dắt chiếc xe đi, nhưng Phong Thiên ghị lại.

– Anh không đáng để em trả lời sao? Anh chưa thấy cô vợ nào mất lịch sự như em.

Hoài Thơ định nói lại, nhưng không hiểu sao Phong Thiên nghe giọng cô dịu dàng hết sức.

– Anh à, bỏ tay ra cho em đi đi, trễ học của em rồi, nếu anh muốn đi coi phim thì tối nay mình đi.

Phong Thiên mở mắt mình thật lớn, anh lắc đầu coi phải mình nghe lầm không, nhưng rồi Phong Thiên hiểu ra tất cả khi anh nghe tiếng mẹ mình ở phía sau.

– Thiên à, con để vợ con đi học đi, sao lại giữ xe Hoài Thơ lại, trễ học rồi đó.

Phong Thiên lườm Hoài Thơ một cái rồi thả xe ra. Hoài Thơ đắc ý mỉm cười, cô quay sang nói với mẹ chồng bằng cái giọng ngọt sớt.

– Thưa mẹ con đi học, lúc nãy ra sớm quá, chưa thấy ba mẹ nên con không kịp chào.

Bà Phong mỉm cười đôn hậu.

– Không sao đâu con, đi đường nhớ cẩn thận. Mẹ không hiểu sao con không chịu để ai đưa đón. Đường Sài Gòn bây giờ nguy hiểm lắm.

Hoài Thơ rất thương bà Phong vì bà coi cô như con ruột của mình. Hoài Thơ cảm thấy mình may mắn khi về làm dâu nhà này, nhưng chỉ có một điều cô không thể nào yêu Phong Thiên.

– Con sẽ cẩn thận, xin mẹ đừng lo.

Phong Thiên thấy vậy xen vào.

– Mẹ nói đúng đó em, hay em để anh đưa em….

Hoài Thơ không đợi Phong Thiên nói tiếp, cô nhanh chóng ngồi lên xe và phóng đi. Phong Thiên đứng nhìn theo lắc đầu. Bà Phong quay qua nhìn con trai nhỏ nhẹ:

– Thiên nè, mẹ thấy con và Hoài Thơ cưới nhau đã lâu rồi. Đến lúc cần phải sinh con rồi đấy. Cả nhà đang mong đợi hai đứa con. Ông nội cứ suốt ngày nhắc đi nhắc lại với ba mẹ, kêu ba mẹ hối thúc hai con. Giờ con tính sao đây?

Phong Thiên đưa tay gãi đầu, đến cả anh còn không biết sao nữa nói chi là trả lời cho ông nội và bà ngoại. Phong Thiên lảng sang chuyện khác.

– Mẹ à, chừng nào út về?

Bà Phong mắng yêu con.

– Con với cái, mẹ hỏi con một đàng, con hỏi mẹ một nẻo. Giờ con có chịu cho mẹ biết chừng nào cho mẹ vài đứa cháu để ẳm không?

Phong Thiên co chân chạy đi, không quên nói với mẹ.

– Con chuẩn bị đi làm đây, chuyện đó để mai mốt rồi tính.

Bà Phong nói thầm với chính mình.

– Cái thằng thiệt tình.

Vừa bước vào lớp Hoài Thơ đã thấy đông nghẹt người. Cô cố giương mắt tìm Hân Giang nhưng không biết con nhỏ ngồi đâu rồi. Cô còn đang lúng túng thì thấy cái tay vẫy vẫy mình, mỉm cười Hoài Thơ đi lại ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh. Hân Giang mỉm cười nhìn Hoài Thơ nói:

– Sao mi đi trể vậy nhỏ?

Hoài Thơ còn nhớ chuyện Phong Thiên kéo xe mình lại lúc nãy, cô bực bội:

– Không có gì, tại ta thức dậy trễ.

Rồi cô quay sang nhìn Hân Giang nói tiếp

– Lớp này mi biết ai dạy không?

Hân giang lắc đầu.

– Ta có nghe ai nói đâu, lúc trước học chung với tụi con Trâm con Thùy thì còn hỏi được. Bây giờ hai con nhỏ xí xọn nhiều chuyện đó ra trường rồi. Ta với mi cũng bị cắt dứt tin tức luôn.

Hoài Thơ mỉm cười khi nghe hân Giang nói chuyện. Cô nhớ hai cô bạn của mình. Mặc dù tụi nó có nhiều chuyện một chút nhưng lại rất dễ thương. Cô đang định nói gì đó với Hân Giang thì thầy hiệu trưởng từ ngoài bước vào. Mọi người yên lặng nghe thầy nói.

– Chào các em, năm nay là năm cuối của các em rồi, tôi hy vọng các em hãy cố gắng lên. Vì thầy Nam có chuyện gia đình cần giải quyết nên năm nay các em sẽ có cô giáo mới. Cô giáo này du học từ Anh mới về. Các em và cô làm quen đi.

Thầy hiệu trưởng ra hiệu xong rồi thầy ra ngoài. Trả không gian lại cho các sinh viên và cô giáo của mình. Khiết San nhìn những cô cậu sinh viên rồi mỉm cười. Cô nói:

– Chào các bạn. tên tôi là Khiết San. Chắc có lẽ tôi chỉ hơn các bạn vài tuổi thôi, nên chúng ta không cần phải khách sáo với nhau quá. Tôi cũng sẽ coi các bạn như những người bạn của mình, để dùng kiến thức tôi cố giúp các bạn trong năm học cuối này. Các bạn không phản đối chứ?

Những tiếng reo hò vang ầm lên. Từ nay họ không cần phải nhìn mặt ông thầy Nam hắc ám nữa. Hân Giang lí lắc nói:

– Để thêm tinh thần đoàn kết giữa cô với tụi em, em xin phép hỏi cô mấy câu có được không cô?

Khiết San mỉm cười gật đầu.

– Được rồi, em có thể hỏi, nhưng mỗi người chỉ được hỏi một câu thôi.

Hân Giang đá lông nheo với Hoài Thơ rồi cười tủm tỉm.

– Để em xin giới thiệu em là Hân Giang, còn nhỏ bạn kế bên em tên là Hoài Thơ. Câu hỏi của em là năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi? Còn câu hỏi của Hoài Thơ là cô đã có người yêu chưa?

Hoài Thơ mở tròn mắt nhìn Hân Giang. Cô đâu có muốn hỏi câu đó đâu, và Hoài Thơ cũng không muốn hỏi gì hết. Cái con nhỏ Hân Giang này thật là xí xọn. Nhưng Hân Giang khều khều tay Hoài Thơ như muốn cô đồng tình. Hoài Thơ lắc đầu rồi im lặng. Khiết San nhìn Hân Giang trả lời:

– Cô 28 rồi.

Và Khiết San quay qua nhìn Hoài Thơ. Cái nhìn có gì đó làm Hoài Thơ ngượng ngùng quay đi.

– Còn câu hỏi của Hoài Thơ không biết là có phải Hoài Thơ muốn hỏi không nên cô sẽ trả lời sau vậy.

Hân Giang định lên tiếng phản đối, nhưng Hoài Thơ quay lại lườm cô. Hân Giang le lưỡi không nói nữa. Các bạn khác cũng lần lượt giơ tay lên hỏi, Khiết San kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi. Hoài Thơ cảm thấy thú vị. Người cô giáo mới này của cô cũng có cái gì đó rất thu hút. Rồi gương mặt của Hải Ngọc hiện ra trước mắt Hoài Thơ. Cô thở dài, Hân Giang nghe được quay qua hỏi bạn.

– Ê nhỏ, chuyện gì vậy? Sao lại thở dài?

Hoài Thơ lắc đầu nói khẽ.

– Có gì đâu, tại ta đói bụng thôi.

Hân Giang nói nhỏ đủ để cô và Hoài Thơ nghe

– Cố gắng, chút ta dẫn nhỏ đi ăn bún bồ huế của bà tư Ú.

Hoài Thơ mỉm cười nhìn cô bạn, Hân Giang rất là vô tư. Cô không bao giờ suy nghĩ một chuyện gì đó lâu quá, vì Hân Giang cho là vô lý và nhức đầu. Chuyện gì không giải quyết được thì nhờ người khác vì có nghĩ nát óc không ra thì cũng không ra. Đôi lúc Hoài Thơ cũng ao ước mình được như vậy. Cô cảm thấy nó cũng có cái hay của nó.

Buổi học hôm nay cũng trôi qua mau chóng. Hoài Thơ nói với Hân Giang rằng cô cần phải về nhà vì hôm nay có chuyện đột xuất. Hân Giang tưởng thiệt nên đã lên xe đi về. Hoài Thơ vừa dắt chiếc xe của mình ra thì cô không khỏi than thầm. Không biết vì sao mà lốp xe bị xẹp lép. Cô đang lây huây tìm cái điện thoại để gọi cho mẹ chồng cô thì Khiết San từ đâu dắt chiếc xe đi lại bên cạnh. Cô cất giọng quan tâm:

– Xe em làm sao vậy Hoài Thơ?

Hoài Thơ cười méo xẹo

– Chào cô, em không biết sao xe bể lốp lúc nào mà em cũng không hay.

Khiết San nhìn xuống bánh xe của Hoài Thơ. Cô nhíu mày, chắc là bị cán đinh rồi.

– Hay là thế này đi, em đem xe lại đằng kia sửa đi, tôi đưa em về.

Hoài Thơ lắc đầu từ chối

– Dạ thôi không cần đâu, em gọi người nhà đến đón cũng được.

Khiết San nhỏ nhẹ

– Tôi cũng không làm gì mà. Em đem xe lạ đằng kia sửa đi. Rồi đi ăn trưa với tôi luôn nhe.

Hoài Thơ định từ chối, nhưng nếu cô gọi về nhà thì chắc chắn mẹ chồng sẽ kêu Phong Thiên đến đón cho mà coi. Vì cô biết bà không để cho Hoài Thơ ngồi sửa xe cho xong và cũng ko muốn cô đi taxi. Thôi thì đi ăn với cô giáo cũng tốt hơn ngồi sau xe cho Phong Thiên chở.

– Dạ được, cảm ơn cô.

Khiết San bật cười, tiếng cười của cô giòn tan. Hoài Thơ ngạc nhiên không biết cô làm gì mà cô giáo của mình cười to như vậy.

– Em nói gì mắc cười lắm hả cô?

Khiết san lắc đầu

– Không có gì cả. Hay là vầy đi. Khi ở trong lớp thì em gọi chị là cô giáo, nhưng khi chỉ có hai chúng ta, em hãy gọi chị là chị nhe, có được không? Vì khi xưng tên với em, chị nghe cũng thấy mắc cười.

Ý Như cười nói

– Vậy cũng được, chúng ta nhất quyết vậy đi.

Khiết San nhìn qua rồi nháy mắt với Hoài Thơ nói:

– Bí mật của hai chúng ta thôi nhe.

Khiết San đưa ngón út của mình lên, Hoài Thơ cũng đưa ngón út của cô lên và hai ngón cho vào nhau.

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

Xuyên Thành Công Chúa Phản Diện_truyenles.net
Xuyên Thành Công Chúa Phản Diện
Tháng 8 15, 2025
Ai Nói Tôi Yêu Chị_truyenles.net
Ai Nói Tôi Yêu Chị
Tháng 8 22, 2025
Thao Túng Tim Tôi_truyenles.net
Thao Túng Tim Tôi
Tháng 7 7, 2025
Cảm xúc Phần 1
Cảm xúc Phần 1
Tháng 6 18, 2025
Truyện Les Hay
Cô giúp việc dâm đãng
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
Phần 3 Tháng 6 17, 2025
Tuổi 16 Dâm Đãng
Chương 1 Tháng mười một 2, 2025
gl-full-xuat-ban-vo-quy-178765889
Vợ Quỷ
Chương 21 Tháng 7 6, 2025
Chương 20 Tháng 7 6, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
PHÒ MÃ GIA! THỈNH ĐI LỐI NÀY_truyenles.net
PHÒ MÃ GIA! THỈNH ĐI LỐI NÀY
Chương 92 Tháng 7 1, 2025
Chương 91 Tháng 7 1, 2025
Dâm Thủy Chảy Ướt Chân
Chương 7 Tháng mười một 21, 2025
Chương 6 Tháng mười một 21, 2025
Đêm Mưa Của Hai Nữ Sinh
Đêm Mưa Của Hai Nữ Sinh
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Huấn Luyện Viên Đừng Mà
Chương 65 Tháng 12 13, 2025
Chương 64 Tháng 12 13, 2025
Bạn gì ơi!!! yêu nha_truyenles.net
Bạn gì ơi!!! yêu nha
chương 50 Tháng 8 29, 2025
Chương 49 Tháng 8 29, 2025

© 2025 Madara Inc. All rights reserved