Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Mùa hè vĩnh cửu - Chap 1

  1. Home
  2. Mùa hè vĩnh cửu
  3. Chap 1
Prev
Next

Vừa bước xuống sân bay Tân Sơn Nhất, Trang lập tức chui ngay vào một cái taxi đậu gần đó mà không thèm nhìn xem nó là xe của hãng nào. Trong các cuốn cẩm nang du lịch, bao giờ cũng có mục: “Những hãng taxi khách du lịch nên chọn”, nhằm “cứu” khách khỏi bị bọn lừa đảo nó chặt chém. Ôi dào, Trang phẩy tay khi mẹ cô nhét cuốn cẩm nang ấy vào tay cô trước khi cô đi, con ở Sài Gòn đủ lâu, con không lừa người ta thì thôi chứ ai lừa được con. Nhưng hôm nay Trang bất chấp kệ mình có nguy cơ bị lừa, đơn giản là vì cô nàng muốn trốn cái nóng lên tới 36 độ C đang nấu chảy nhựa đường thành nước. Ngồi trong xe có điều hòa là thoải mái nhất. Cô nàng nắm rõ cái Sài Gòn này như lòng bàn tay và nếu thằng taxi đó dám giở quẻ, cô sẽ cho hắn biết thế nào là dại dột khi động phải gái Hà Nội.

– Cô muốn đi đâu? – Người tài xế hỏi.

– Đến Hồ Con Rùa rồi anh thả tôi xuống đó. – Trang vừa nói vừa lấy cái gương ra săm xoi xem mặt mình thế nào. Soi gương luôn là thói quen cũng như sở thích bất tận của phụ nữ. Khi thấy lớp trang điểm vẫn còn tương đối nguyên vẹn, chỉ có lớp son hơi bị nhòe đi chút, cô liền lấy thỏi son ra tô lại, dù chỉ có khoảng 15 phút nữa là về tới nhà. Xong, cô cất hết đồ nghề vào túi rồi điềm nhiên ngồi lại ngay ngăn chỉnh tể cho đúng phong thái trang nhã vốn có của gái Hà Nội. Trang là gái Hà Nội, nói theo kiểu bọn bố láo nào đó phân biệt vùng miền thì cô thật sự là gái Hà Nội gốc bởi dòng họ cô đã sống ở Hà Nội mấy đời nay. Cô tặc lưỡi: ai ở Hà Nội thì là người Hà Nội, sao cái bọn trên mạng cứ xoắn quẩy hết cả lên Hà Nội gốc với chả không gốc, làm gì có cái tiêu chuẩn phân định ai “gốc” ai không, toàn là bịa đặt!

Trang ngồi nhìn đường phố bên ngoài qua cửa kính. Sài Gòn vẫn nhộn nhạo, vẫn tấp nập như cô nhớ. Có vẻ như Sài Gòn không thay đổi nhiều, trừ chuyện nhiều tòa nhà cao ốc đã và đang được xây. Chắc phải cả trăm năm nữa Sài Gòn mới có thể sánh được với Singapore nhưng sao phải nghĩ nhiều về nó nhỉ? Sài Gòn là Sài Gòn, có những thứ mà Singapore không thể sánh được với nó. Cô biết bởi cô từng ở Singapore rồi và có thể nói cô lập dị bởi cô không thích Singapore. Nó như một nhà tù bằng vàng đối với cô. Cô yêu Sài Gòn, mà có khi cô còn yêu Sài Gòn hơn cả Hà Nội ấy chứ.

Thực ra Trang mới xa Sài Gòn chưa tới 24 giờ đâu, cô nàng chỉ đang suy nghĩ vẩn vơ thôi.

Hình như hôm nay Trang may mắn khi vào đại một cái taxi đàng hoàng. Anh ta không đi lòng vòng để ăn thêm tiền mà chở thẳng tới nơi. Xe dừng lại bên hè đường, Trang mỉm cười rút ra 100 ngàn cho anh ta và không lấy lại tiền thừa: “Anh cứ giữ lấy.” – Cô nói, kiểm tra chỗ ngồi xem có rơi cái gì không rồi xuống xe, trước khi xuống không quên tặng anh tài xế một nụ cười. Nụ cười của cô làm anh ta ngẩn người ra một lúc rồi mới đánh vô lăng vòng đi đón khách tiếp.

Hành lí của Trang rất đơn giản, chỉ là cái túi xách cô mang theo. Cô đi bộ thêm vài chục bước rẽ vào một con hẻm là tới nơi cô đang ở, một căn nhà 3 tầng cô thuê cùng với ba đứa bạn khác. Tối qua cô bay ra Hà Nội để ăn giỗ đầu ông nội mình, sáng nay đáp xuống Sài Gòn để buổi chiều tiếp tục làm việc. Nghe có vẻ rất mệt mỏi nhưng Trang thích thế. Thích đi lại, thích khám phá và thích viết văn.

Trang ở Sài Gòn này một mình, không bà con thân thích nào của cô ở đây, tất cả đều bám giữ ở Hà Nội. Không phải vì họ không thích Sài Gòn, đơn giản là vì Hà Nội biết cách làm người ta lưu luyến quá. Trang biết vì Trang đã trải qua rồi. Cái hồi cô vào Sài Gòn học đại học, cô đã trải qua tới 4 tháng trong cái nhớ quay quắt Hà Nội mỗi khi đêm xuống. Nhiều khi Trang nằm không ngủ được mà nước mắt cứ ứa ra, nhớ Hà Nội quá. Cô vào Sài Gòn bởi nơi này có nhiều cơ hội cho cô hơn. Không phải ngẫu nhiên mà người ta gọi Sài Gòn là “mảnh đất cơ hội”. Trang có nhiều lí do để tới Sài Gòn nhưng Trang không bao giờ muốn nhắc tới chúng.

Rồi Sài Gòn, bằng cách kì diệu nào đó, đã xoa dịu nỗi nhớ Hà Nội của Trang, dẫn dắt cô hòa vào với cuộc sống nơi đây, trở thành một phần của nó. Sài Gòn đã chia trái tim cô ra làm hai, một nửa ở Hà Nội, nửa còn lại đang ở đây, ở ngay Sài Gòn này.

Trang về tới nhà, việc đầu tiên là phải tắm, rồi ăn, rồi trang điểm, rồi mới đi làm. Chiều nay ông sếp hẹn cô đến bàn với cô một số việc “rất thú vị và tôi tin là cô sẽ thích” – nguyên văn lời ông qua cuộc điện thoại khi cô ở Nội Bài. Cô đến công ti trong phong thái chuyên nghiệp của một trợ lí giám đốc người Việt kiều. Cô lịch sự gõ cửa phòng. “Vào đi!”-Cô bước vào và nhẹ nhàng đóng cửa lại:

– Chào sếp!

Ông sếp gật đầu chào lại cô. Sau những câu xã giao như: “Chuyến đi thế nào? Có mệt lắm không?” thì ông đi thẳng vào chủ đề:

– Cô Trang này, tôi nhớ cô có nói với tôi rằng cô muốn viết tiểu thuyết thật hay đúng không?

– Vâng, đúng vậy!

– Well, đây là cơ hội cho cô. – Nói rồi ông đặt lên bàn một sấp giấy tờ kẹp trong bìa hồ sơ. Trang biết ý cầm lật ra xem. Đập vào mắt cô là tấm ảnh một cô gái tóc vàng đeo kính râm cười rạng rỡ lái xe jeep, phía bên trái cô ta là cánh đồng lúa mạch vàng, không phải cùng kiểu vàng như mái tóc của cô ta. – Ảnh đấy dự định sẽ được in ở phần “giới thiệu tác giả” trong cuốn sách của cổ. Cái cô văn chương hoa hè gì đó đang cần tìm người đánh máy giúp cô ta, thực ra tôi nghĩ chắc cô nàng muốn tìm bạn ở cho đỡ buồn. Cô ta được mệnh danh là “thiên tài văn học”. Truyện cô ta rất hay, cực kì hay, có thể sánh ngang với các nhà văn vĩ đại nhất mà ta từng biết. Cô ta khá lập dị. – Ông nhún vai. – Thiên tài nào cũng lập dị. Ở với cô ta một thời gian có thể giúp cháu tích lũy kha khá kiến thức hay kinh nghiệm viết.

– Deonne Eunice Oliver? Tôi chưa nghe thấy cái tên này bao giờ! – Trang nhíu mày. Hồ sơ của cô ta (có lẽ vừa được chép từ wiki sang?) không ấn tượng lắm, có bố lái xe, mẹ thợ may, cô ta cũng chỉ học hết lớp 11, và và một danh sách các tác phẩm của cô ta, có vài cuốn, và cuốn nào tựa đề đọc cũng u ám. Trang cảm thấy hơi ghen với cô ta, ít ra cô ta đã viết được vài cuốn đàng hoàng, còn cô thì vẫn loanh quanh với mấy trang nháp dang dở. Vấn đề của cô nằm ở cảm xúc. Ý tưởng của cô thì vô hạn mà cảm xúc của cô thì có hạn, mà với một nhà văn, dù ý tưởng còn mà cảm xúc hết thì tốt nhất là nên dừng viết.

– Rồi cô sẽ nghe! Nghe đồn mấy nhà xuất bản đối thủ của ta đang muốn mua truyện của cô ta về dịch đấy. Những truyện của cô ta là bão ngầm, nó không dữ dội như Harry Potter nhưng sẽ không là quá đáng nếu đặt nó cạnh “Cuốn theo chiều gió”. Cô ta mới đăng lên twitter… – Gíam đốc xoay màn hình laptop cho Trang xem.-… “Need an assistant? Anyone?”. 1567 cái đáp lại “Me!”

– Và?

– Nếu cô thích thì cô sẽ là assistant cho cổ. Công việc này chắc chắn rất phù hợp với cô.

– Ơ nhưng mà làm sao bác… – Trang nghi ngờ hỏi lại, dù rằng ông giám đốc Việt kiều này là bạn của bố cô nhưng đôi lúc cô không tin ông lắm bởi những đề nghị không tưởng của ông. Và cái này là một ví dụ điển hình. Nhưng Công bằng mà nói thì dù chuyện không tưởng đến đâu thì một khi ông ta đã hứa ông ta hoàn thành tốt.

– Bác có những mối quan hệ. Bác có thể giúp cháu. Hơn nữa ngày nào cũng thấy cháu vật vờ ở cái bàn trợ lí giám đốc bác nản quá đấy, Trang ạ! – Ông thở dài, chuyển sang xưng hô “bác-cháu”.

– Bác! Cháu vẫn làm tốt mà! – Trang phụng phịu nói. Ừ thì trợ lí giám đốc là nghề tay phải của cô, nghề tay trái của cô là viết văn, và đó mới là nghề cô yêu thích. Nghề tay phải cho cô tiền, nghề tay trái lấy đi của cô kha khá thứ khiến tiền của nghề tay phải nhiều khi không đáp ứng xuể, chủ yếu là cho những khoản du lịch.

Ông liền xua xua tay:

– Thôi, thôi, cô nương! Bây giờ cô nương có muốn đi không cho tôi biết đường mà sắp xếp!

– Cháu phải làm assistant cho cô ta thì cháu sẽ làm ở đâu hả bác?

– Greenland! – Ông dang rộng hai tay ra, làm tư thế “Ngạc nhiên chưa?” Trang cũng bất ngờ thật, nhưng liền đáp:

– Deal! – Nghe tới “Greenland” là cô đồng ý ngay bởi Greenland là một trong những nơi cô dự định đến trong đời. Cô không hỏi gì thêm thông tin công việc assistant này, đến Greenland, đánh máy giúp cô ta, nếu hợp cạ thì có thể kết bạn, quan trọng là sẽ học hỏi được khá nhiều ở cổ, một thiên tài văn học như ông bác đã quảng bá. Cơ hội ngàn năm có một!

– OK, giờ thì cô quay lại làm việc đi! Có gì tôi sẽ báo sau. – Gíam đốc gật gù hài lòng đồng thời “đuổi” Trang về chỗ của cô.

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

Sau Khi Giả Chết, Nữ Chủ Vì Ta Nhập Ma
Tháng 9 11, 2025
Madly In Love
Tháng 8 15, 2025
Tổng Tài Muốn Chiếm Hữu Tôi
Tháng 8 28, 2025
Cô giáo, học sinh hay thế thân_truyenles.net
Cô giáo, học sinh hay thế thân
Tháng 6 22, 2025
Truyện Les Hay
MẸ ƠI ! BA KÌA
Ngoại Truyện Tháng 9 15, 2025
chap 36 Tháng 9 15, 2025
Chuyện Tình 2 Cô Bạn
Chuyện Tình 2 Cô Bạn
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
2 Chị Em Chịch Nhau
2 Chị Em Chịch Nhau
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Hạng nhất vào tim em
52 Tháng 9 16, 2025
51 Tháng 9 16, 2025
Đĩ Les Dâm
Đĩ Les Dâm
Chương 6 Tháng 6 17, 2025
Chương 5 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
Người Tôi Yêu Qua Mạng Lại Là Giáo Viên Cấp 3 Của Tôi?!
chương 24 Tháng 9 4, 2025
chương 23 Tháng 9 4, 2025
Nam Chính Cho Rằng Tôi Bỏ Bùa Người Yêu Của Anh Ấy_truyenles.net
Nam Chính Cho Rằng Tôi Bỏ Bùa Người Yêu Của Anh Ấy
Chương 23 Tháng 6 28, 2025
Chương 22 Tháng 6 28, 2025
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Cấp Dưới Của Dì
Chương 60 Tháng 9 12, 2025
Chương 59 Tháng 9 12, 2025

Comments for chapter "Chap 1"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved