Nội dung truyện
Mới tới cửa đã thấy Bảo Ngọc vẫy tay với mình, Nhã Ân nắm tay nàng tiến vào chỗ ngồi. Đưa mắt nhìn đôi bàn tay đang nắm chặt, Bảo Ngọc khẽ cười: ” Hạnh phúc rồi nhé ”
Mỹ An ngại ngùng muốn rút tay về nhưng Nhã Ân đã kịp thời giữ chặt, cô nhướn mi đáp lời Bảo Ngọc: ” Chị cũng mau tìm người yêu đi kìa ”
Chị Ngọc nghe xong lập tức xua tay: ” Thôi thôi. Chị mày theo chủ nghĩa độc thân, yêu đương rắc rối lắm ”
” Cũng khó nói lắm a. Biết đâu lát nữa bước ra khỏi tiệm cái trúng tiếng sét ái tình của ai rồi sao ”
” Nhỏ này ”
Không chống nổi ánh mắt ai oán của Bảo Ngọc, cô thôi trêu đùa chị vui vẻ gọi món. Lát sau, một bàn đồ ăn được bày lên, Nhã Ân ân cần bóc tôm cho Mỹ An giúp nàng múc canh, gắp đồ ăn.
Bảo Ngọc ở đối diện bật chế độ không nghe – không thấy, chị sợ ánh sáng của đôi tình nhân làm hư mắt nên tập trung ăn phần của mình. Trong lúc chị muốn ăn tôm thì bất ngờ có một con tôm đã được bóc vỏ để vào chén của chị, ngẩng đầu liền thấy đứa em của mình cười híp mắt nói: ” Không phải chị thích ăn tôm nhất sao? Mau ăn đi ”
Dường như trong lòng có một dòng nước ấm chảy vào, Bảo Ngọc gật đầu trong lòng thầm nghĩ:
Tưởng có người yêu cái quên chị nó rồi chứ.