Nội dung truyện
Hầu hết bạn bè trên WeChat của Mễ Đường đều là các bạn học và thân thích trong nhà, cô post lên như này thì đã cố ý chặn Mễ Viễn Sơn, nữ sĩ Mạnh Viện và những họ hàng thân thích kia, cho nên người đầu tiên trả lời cô là bạn cùng lớp.
Mễ Đường là người không có tế bào nghệ thuật, rất ít khi post lên vòng bạn bè cũng như không nói chuyện yêu đương, đột nhiên gửi lên một câu văn đầy thâm ý như vậy làm cho rất nhiều người kinh ngạc.
Mọi người đều đoán chắc cô có vấn đề về tình cảm, không dám hỏi cũng chỉ like, nếu quan hệ tốt mới hỏi đến.
Tâm trạng của Mễ Đường rất tốt, lại không muốn chia sẻ khoảng khắc tươi đẹp này với người khác, cô ôm gối, bật nhạc nghe lại bài “Mật đường” rồi lặng lẽ ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau là chủ nhật, Mễ Đường ngủ đến 9 giờ mà vẫn chưa dậy, vì là ngày nghỉ nên mọi người cũng không gọi cô để cho cô ngủ thêm một lúc nữa, nhưng Mễ Phong lại gọi điện đánh thức cô.
Mễ Đường nghe thấy tiếng chuông điện thoại liền mở mắt ra, sờ tìm điện thoại để ấn nút nghe.
Mễ Phong: “Còn chưa dậy à?”