Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

Người Là Nắng Ấm - Chương 42: Giống như môi

  1. Home
  2. Người Là Nắng Ấm
  3. Chương 42: Giống như môi
Lùi
Tới

Không biết chủ nhiệm ngủ từ lúc nào, chỉ biết trong cơn mơ màng, có thứ gì đó mềm mại lướt trên trán tôi, giống như gió lại không phải gió, giống như môi…

…

Tôi nhả thứ trong miệng ra, lại chậm rãi nhấn đầu thìa tách ra một góc bánh, vừa suy nghĩ vừa trả lời:

“Dạ cũng được, nhưng mà hơi lạ một chút.”

Tôi đem hành động kỳ lạ của bạn học ở trường kể lại cho Phương Hạ nghe. Sắc mặt cô ấy vẫn an tĩnh như thường, đến một gợn sóng biến động cũng không hề có, giống như đã biết từ trước.

“Chỉ vậy thôi?”

Tôi khẽ gật đầu. Trên thực tế cũng không có gì nghiêm trọng, chỉ là cảm thấy hơi lạ dẫn đến nghi ngờ mà thôi.

“Em cứ bình thường đi, có tôi ở đây, không ai dám làm gì đâu.”

Phương Hạ nói cũng đúng, cô ấy dẹp loạn không biết đã bao nhiêu trận, học sinh thấy cô như thấy quỷ, muốn tránh như tránh tà. Bị cô Hạ đặt quyền giám sát ở dưới mắt, bọn họ sẽ không làm gì tôi đâu. Hy vọng là vậy.

“Vậy còn Minh Dương thì sao?”

“Dạ, cũng bình thường.”

Tôi không dám nói tên ngốc bàn bên vẫn còn ôm tâm tư với tôi. Cậu ấy chỉ cho rằng vấn đề nằm ở bên ngoài mà lại không hề nghĩ đến là do xuất phát bên trong. Vậy nên, mặc dù đã dừng lại, cậu ấy vẫn sẽ thường xuyên mua nước, mua kẹo, mấy thứ nhỏ vặt cho tôi.

Đương nhiên là tôi không dám đụng đến, lần nào cũng khó xử từ chối cậu ta. Tôi mà nhận, lỡ một ngày nào đó bị Phương Hạ phát hiện, đến một lời giải thích minh oan sợ rằng cũng không có.

“Ngoan. Bánh ăn được không?”

Tôi khẽ gật đầu, thích thú nói:

“Dạ ngon lắm.”

“Ừ. Ngoan thì cái gì cũng có.”

Sao tôi dám không ngoan cho được, nằm mơ cũng không dám nghĩ.

“Em ngoan mà, cô Hạ muốn em làm gì em cũng làm được…”

“Cũng thành thật đó.”

Ăn xong, tôi gối đầu lên đùi chủ nhiệm, cùng cô ấy xem phim trên tivi. Phương Hạ đặt tay trên đầu tôi, thi thoảng sẽ vuốt tóc rồi vỗ lên nhè nhẹ.

Mặc dù nói là cùng chủ nhiệm xem phim, nhưng tôi không hứng thú lắm, ánh mắt nếu không nhìn trời nhìn đất thì lại lia đến trên đùi đối phương. Ngắm chán rồi, tôi lại lật người, úp mặt vào người chủ nhiệm mà cọ cọ vài cái.

Cánh tay tôi vòng qua eo đối phương, ôm chặt lại, sau đó nằm im một lúc lâu. Bàn tay Phương Hạ đặt sau đầu tôi khẽ vỗ nhẹ vài cái.

“Buồn ngủ hả?”

Tôi lắc đầu, lại điều chỉnh tư thế, ngửa mặt lên nhìn chủ nhiệm.

“Dạ không có.”

Sau đó, tôi lại nằm úp mặt vào trong, tận hưởng cảm giác thoải mái. Nếu có thể mãi như thế này, có phải là rất tốt hay không?

…

Gần mười một giờ khuya, tôi bất ngờ giật mình tỉnh dậy. Vừa rồi mơ thấy ác mộng khiến bây giờ tôi vẫn còn thấy sợ, sống lưng phía sau lạnh toát, lòng ngực như treo lơ lửng giữa không trung, cực kỳ khó chịu.

Nằm ở trên giường, tôi kéo chăn che kín toàn bộ cơ thể, cố gắng nhắm mắt ngủ tiếp. Nhưng không được, tôi càng muốn ngủ, hình ảnh đáng sợ trong mơ lại càng hiện lên rõ ràng, cái lạnh phía sau cũng không hề thuyên giảm, ngược lại còn thấy lạnh hơn.

Bất quá, tôi mới ngồi bật dậy nghĩ ngợi một hồi, cũng không biết lại đứng trước cửa phòng Phương Hạ từ lúc nào. Thật lòng mà nói, bây giờ tôi rất muốn vào phòng chủ nhiệm, xin cô ấy cho tôi ngủ cùng.

Ngủ một mình, tôi cảm thấy không an tâm. Chỉ là, bàn tay giơ lên hạ xuống không biết bao nhiêu lần, cuối cùng tôi lại tựa lưng vào bức tường bên cạnh cửa phòng, bất lực ngồi xuống. Mặt vùi vào gối ngồi ngốc một lúc lâu.

Tôi không dám gọi, sợ bản thân sẽ làm lỡ giấc ngủ của cô ấy, thật sự không nên chút nào.

Trong lúc tôi đang mơ màng ngồi ở một góc, cửa phòng bên cạnh bất chợt mở ra. Phương Hạ đứng trước mặt tôi, biểu cảm an tĩnh không chút gợn sóng.

“Vào phòng.”

Tôi ngẩng đầu nhìn cô, chậm rãi chớp mắt vài cái rồi mới chật vật đứng dậy.

“Cô Hạ chưa ngủ ạ?”

“Ừ.”

“Sao cô Hạ biết em ngồi đây?”

Cô ấy không trả lời tôi, chỉ hỏi một câu:

“Vậy có muốn vào phòng không?”

Tôi gật đầu lia lịa, đương nhiên là muốn vào rồi. Nếu không sao lại mò đến tận cửa phòng cô ấy, còn ngại ngùng không dám vào nữa. Phương Hạ đẩy nhẹ cánh cửa, sau đó nép qua một bên để tôi vào trước.

Trong phòng sáng đèn, hình như cô Hạ vẫn còn chưa ngủ. Tôi thấy trên bàn làm việc có rất nhiều giấy tờ đặt lộn xộn, laptop đang mở, bên cạnh đặt một tách trà màu trắng. Sở dĩ chủ nhiệm chưa ngủ là vì vẫn còn công việc chưa giải quyết sao?

Lần đầu vào phòng người đó khiến tôi có chút căng thẳng. Phương Hạ hất hàm ra hiệu cho tôi lên giường nằm ngủ, còn cô ấy lại ngồi vào bàn làm việc tiếp tục xem gì đó.

Vùi mình trong chăn, tôi mơ hồ ngửi được hương thơm quen thuộc mà mình yêu thích. Căng thẳng trong lòng không còn nữa, tôi thả lỏng cơ thể, sau đó hướng người về phía Phương Hạ mà trộm nhìn cô.

Dáng vẻ khi làm việc của chủ nhiệm vô cùng nghiêm túc. Tôi nhìn đến không rời mắt, thi thoảng trong đầu còn xuất hiện một vài suy nghĩ vẩn vơ. Im lặng một lúc, tôi buộc miệng hỏi:

“Ngày nào cô cũng làm đến khuya như vậy ạ?”

Phương Hạ hơi ngẩng đầu rồi liếc mắt nhìn tôi.

“Ừ. Chắc là vậy.”

Sau đó, chủ nhiệm lại cúi đầu tiếp tục xem gì đó. Tôi chỉ biết trên bàn có rất nhiều giấy tờ, cô ấy lại lật từng trang cẩn thận xem xét, thi thoảng sẽ gõ lên bàn phím laptop. Tôi biết, giáo viên chỉ là nghề tay trái của chủ nhiệm mà thôi, còn thật sự cô ấy làm gì, tôi cũng không rõ.

Có điều, ngày nào Phương Hạ cũng thức đến khuya như vậy cũng không phải chuyện tốt. Tôi không có cách xen vào công việc của cô ấy, nếu muốn, thật sự chỉ có thể làm chút gì đó vặt vãnh hỗ trợ cô ấy mà thôi. Vì chuyện đó, trong đầu tôi bắt đầu suy xét đến một vài thứ.

Chỉ là không nghĩ được lâu, tôi lại ngủ quên lúc nào không hay. Có lẽ là vì trong phòng có Phương Hạ khiến tôi cảm thấy an tâm, vả lại, tôi còn ngủ trên giường cô ấy. Hương gỗ trầm ấm quen thuộc lập tức xoa dịu tâm trí, mang lại cảm giác thoải mái, dễ chịu.

Không biết chủ nhiệm ngủ từ lúc nào, chỉ biết trong cơn mơ màng, có thứ gì đó mềm mại lướt trên trán tôi, giống như gió lại không phải gió, giống như môi…

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Cảm Xúc Phần 2
Cảm Xúc Phần 2
Tháng 6 18, 2025
Anh yêu em!người con gái của đời anh
Anh yêu em!người con gái của đời anh
Tháng 6 18, 2025
Tình Không Thể Cưỡng_truyenles.net
Tình Không Thể Cưỡng
Tháng 6 28, 2025
Nam Chính Cho Rằng Tôi Bỏ Bùa Người Yêu Của Anh Ấy_truyenles.net
Nam Chính Cho Rằng Tôi Bỏ Bùa Người Yêu Của Anh Ấy
Tháng 6 28, 2025
Truyện Les Hay
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Bi Kịch Của 2 Cô Nàng Les
Bi Kịch Của 2 Cô Nàng Les
Phần 2 Tháng 6 17, 2025
Phần 1 Tháng 6 17, 2025
Phía Sau Lưng
Phía Sau Lưng
Chương 2 Tháng 6 18, 2025
Chương 1 Tháng 6 18, 2025
Có Phải Chị Em Ruột Đâu_truyenles.net
Có Phải Chị Em Ruột Đâu
Ngoại Truyện 2 Tháng 7 2, 2025
Ngoại Truyện 1 Tháng 7 2, 2025
Bé Les Mới Nhú
Bé Les Mới Nhú
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
bhtt-edit-hoan-quan-he-than-mat-ti-mo-363155477
QUAN HỆ THÂN MẬT
[z Ai nha Tiểu ngạo kiều của tôi! Tháng 6 21, 2025
[z Ai nha Tiểu ngạo kiều của tôi! Tháng 6 21, 2025
Nữ Giúp Việc Trung Thành – Truyện Les Ngoại Tình
Nữ Giúp Việc Trung Thành – Truyện Les Ngoại Tình
Chương 10 Tháng 6 17, 2025
Chương 9 Tháng 6 17, 2025
Cô có thật sự yêu em không_truyenles.net
Cô có thật sự yêu em không?
Chap 49 Tháng 6 27, 2025
Chap 48 Tháng 6 27, 2025
Chuyến xe Buýt Định Mệnh
Chuyến xe Buýt Định Mệnh
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Anh yêu em!người con gái của đời anh
Anh yêu em!người con gái của đời anh
Chương 1 Tháng 6 18, 2025

Comments for chapter "Chương 42: Giống như môi"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved