Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

Người Là Nắng Ấm - Chương 16: Cảm giác an ổn

  1. Home
  2. Người Là Nắng Ấm
  3. Chương 16: Cảm giác an ổn
Lùi
Tới

Đêm đó, Phương Hạ ôm tôi vào lòng, dịu dàng vuốt ve lại dỗ dành tôi vào giấc ngủ. Giọng nói cô ấy rất nhẹ, khiến con người ta cảm thấy an tâm, lại tựa như nắng ấm đang không ngừng xua đi một góc lạnh lẽo trong lòng.

…

Có lẽ thời gian đã qua rất lâu, đến khi ánh sáng mặt trời không còn soi rọi sâu tận trong phòng, khi tầm nhìn của tôi chỉ còn lại một mảng đen ảm đạm. Trời tối rồi.

Tôi khẽ nhúc nhích ngón tay, cử động được, tôi liền dùng lực ngồi dậy. Xung quanh vô cùng tối tăm, bóng đêm tĩnh lặng như muốn khơi dậy nỗi sợ tiềm tàng ẩn sâu trong tận đáy lòng.

Không tồn tại cảm xúc, tôi chỉ cảm thấy cực kì trống rỗng, tựa như khoảnh khắc vùi mình trong chăn ấm lại không thể xua đi cái lạnh xâm nhập, tựa như đêm ôm chặt tro cốt của mẹ vào lòng, nhắm mắt dỗ dành bản thân.

Nước mắt đã dừng từ lâu đột nhiên rơi xuống, lặng lẽ lướt qua khuôn mặt bẩn thỉu khó nhìn.

Tôi cuộn tròn người trong góc, răng cắn chặt môi giấu đi tiếng khóc đang rỉ ra. Tôi chưa bao giờ sợ bóng tối như vậy, dường như tại thời điểm này, bao nhiêu sợ hãi trong lòng đồng loạt xuất hiện rồi phóng đại một cách mạnh mẽ, ăn mòn toàn bộ cảm xúc.

Bên ngoài có tiếng bước chân, nhưng tôi dường như không hề nghe thấy. Tai liên tục ù đặc, mọi thanh âm tựa như lắng xuống. Sẽ không có ai tìm thấy tôi, sẽ không một ai…

Tiếng bước chân đã gần hơn rất nhiều, xen kẽ vang lên dồn dập, có ánh đèn pin nhanh chóng lướt qua kẽ hở khiến tầm nhìn tôi đột ngột rõ ràng.

“Hiểu An!”

Giọng nói quen thuộc khiến lòng tôi thoáng lay động. Tôi ngồi thẳng dậy, khó nhọc nuốt vào cổ họng khô khan từng ngụm nước bọt. Áp tai vào cánh cửa, tôi cố gắng nghe ngóng giọng nói đang gọi tên mình, hy vọng thật sự là Phương Hạ tìm đến mà không phải là do tôi ảo thính.

“Kìa kìa, phòng cuối bị chặn lại kìa, con kiểm tra phòng đó trước đi.” Là giọng của bác bảo vệ.

Ánh mắt tôi khấp khởi vui mừng. Hít một hơi thật sâu, tôi cố nâng cánh tay mỏi nhừ của mình, dùng lực đập vào cánh cửa một cái.

Có lẽ nghe thấy tiếng động, tiếng gọi của Phương Hạ càng trở nên gấp gáp.

“Hiểu An!”

Cuối cùng cũng mở. Khi cửa phòng giam cầm tôi được mở ra, ánh đèn flash chói mắt lập tức chiếu vào khiến tôi vô thức nghiêng đầu tránh né.

Bác bảo vệ di chuyển đèn pin, vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của tôi có lẽ đã bị dọa sợ.

“Trời ơi con gái ơi… sao lại bị nhốt ở đây?”

Phương Hạ hạ điện thoại xuống, lập tức lao đến ôm tôi vào lòng. Đầu tôi tựa lên một chỗ mềm mại, có hương gỗ trầm nhàn nhạt xộc vào khiến tôi cảm thấy vô cùng an tâm.

Cô Hạ hắt nhẹ ánh đèn lên mặt kiểm tra tình hình. Máu trên mặt đã đông lại từ lâu, dưới sàn cũng đọng lại một vũng máu nhỏ đã sớm khô đặc. Trên người đều có thương tích, toàn bộ thân thể để lại những vết bầm tím không hề che giấu.

“Hiểu An, em nói tôi nghe… là Hà Anh phải không?”

Xem ra Phương Hạ cũng đoán ra được người nhốt tôi là ai rồi.

Ngón tay khẽ níu lấy vạt áo sẫm màu, tôi yếu ớt gật đầu mấy cái, nước mắt lại lập tức tràn ra, kéo thành một đường dài trên má.

Cô Hạ ôm tôi rất chặt. Có thứ gì đó ấm áp rơi trên cánh tay tê cứng của tôi, hình như là nước mắt, nhưng mà là của tôi sao?

“Tôi đưa em đi bệnh viện.” Giọng cô ấy khàn khàn lại có chút ấm áp.

Tôi khẽ nhắm mắt, mệt mỏi vùi vào lòng ngực Phương Hạ. Có lẽ là kiệt sức rồi.

Sau đó, tôi được đưa đến bệnh viện. Trong lúc bác sĩ kiểm tra thương tích, cô ấy lại ra ngoài gọi điện thoại, biểu cảm lúc đó cực kỳ lạnh lẽo, giống như là sắp giết người đến nơi.

Xong xuôi, cô Hạ muốn tôi ngủ lại bệnh viện một đêm nhưng tôi cố chấp không chịu. Tưởng rằng sẽ bị mắng, nhưng cô ấy lại đưa tôi trở về nhà.

Thương tích lần này so với lần trước một chín một mười. Ngón tay Phương Hạ lướt qua khuôn mặt hốc hác của tôi, đầu ngón tay mang theo mức nhiệt ấm áp chạm vào bọng mắt vẫn còn sưng.

“Tôi không phạt Hà Anh, em có trách tôi không?”

Tôi nhướng mắt nhìn cô, trong mắt dường như vương chút gân đỏ.

Nếu nói không trách, cô Hạ có tin tôi không? Bởi vì không phạt, tôi mới có thể an ổn được vài tuần. Mặc dù sau đó vẫn bị hành hạ như thường, nhưng tôi vẫn không oán trách.

Tôi khẽ lắc đầu, mệt mỏi đến nổi không còn đủ sức thể hiện cảm xúc. Tinh thần lẫn thể xác bị kiệt quệ, tôi cũng không còn nghĩ thêm được gì.

Bất chợt, Phương Hạ ôm tôi vào lòng. Đầu tôi đặt trước vai cô ấy, có bàn tay dịu dàng đang khẽ xoa tóc, động tác nhẹ nhàng cẩn thận, giống như sợ tôi sẽ đau.

“Không phải tôi không trách phạt nó. Hình phạt của tôi chính là muốn nó nghỉ học, thậm chí chuyển trường.”

“Nếu nhà trường không chấp nhận, tôi sẽ để cơ quan công an vào cuộc. Vậy nên em không cần lo lắng, đây là lần cuối rồi.”

Tôi hơi mím môi, nhưng rồi cái mím môi đó dần trở nên méo xệch. Tôi không dám hi vọng thêm nữa nhưng tôi thật sự mệt quá. Kể từ ngày mẹ mất, chỗ dựa của tôi cũng không còn nữa, việc bị đánh đập, hành hạ rồi nghe những lời xúc phạm càng khiến tâm trí tôi trở nên mơ hồ với cuộc sống.

“Tôi sẽ không tha thứ cho nó…”

“Hiểu An ngoan, nghe lời tôi đừng đè nén cảm xúc.”

“Tôi đã hứa với mẹ em sẽ chăm sóc tốt cho em, cũng sẽ bảo vệ em thật tốt.”

Tôi nhướng mày nhìn Phương Hạ, rồi lại đắn đo hạ xuống. Hốc mắt dần ửng đỏ, mũi và mắt bỗng dưng cay xè.

Cho dù trước mắt chỉ còn mỗi một cọng rơm cứu mạng của cô, tôi cũng đắn đo, không rõ có nên bám vào hay không?!

Đêm đó, Phương Hạ ôm tôi vào lòng, dịu dàng vuốt ve lại dỗ dành tôi vào giấc ngủ. Giọng nói cô ấy rất nhẹ, khiến con người ta cảm thấy an tâm, lại tựa như nắng ấm đang không ngừng xua đi một góc lạnh lẽo trong lòng.

Hương gỗ trầm trầm xộc vào chóp mũi, lập tức xoa dịu thần kinh căng cứng của tôi. Bị hương thơm dẫn dụ vào giấc ngủ, tôi nằm trên tay Phương Hạ, áp mặt vào ngực cô ấy dễ dàng ngủ say.

Cảm giác an ổn này dường như rất lâu rồi chưa xuất hiện.

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Mẹ Này, Yêu Con Nhé_truyenles.net
Mẹ Này, Yêu Con Nhé
Tháng 6 24, 2025
Cô có thật sự yêu em không_truyenles.net
Cô có thật sự yêu em không?
Tháng 6 27, 2025
NƠI ẤY VÀ TÌNH YÊU
NƠI ẤY VÀ TÌNH YÊU
Tháng 6 18, 2025
Hãy nắm lấy tay em
Tháng 7 11, 2025
Truyện Les Hay
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Tứ Đại Dâm Nữ
Tứ Đại Dâm Nữ
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
gl-tieng-hat-nguoi-thuong-378844694
Tiếng Hát Người Thương
Chương 47 Tháng 6 21, 2025
Chương 46 Tháng 6 21, 2025
TÔI CẦN BỜ VAI, CẬU CẦN MỘT CÁNH TAY
CHƯƠNG 18 Tháng 7 8, 2025
CHƯƠNG 17 Tháng 7 8, 2025
Tình Bạn Của 2 Les 18+
Tình Bạn Của 2 Les 18+
Chương 11 Tháng 6 17, 2025
Chương 10 Tháng 6 17, 2025
Giọng Nói Gợi Cảm_truyenles.net
Giọng Nói Gợi Cảm
Chap 44 Tháng 6 27, 2025
Chap 43 Tháng 6 27, 2025
Bé thực tập sinh hư hỏng
Chương 8 Tháng 7 15, 2025
Chương 7 Tháng 7 15, 2025
BÍ MẬT CỦA HÀN TIỂU THƯ
BÍ MẬT CỦA HÀN TIỂU THƯ
Chương 5 Tháng 6 17, 2025
Chương 4 Tháng 6 17, 2025
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Chương 3 Tháng 6 18, 2025
Chương 2 Tháng 6 18, 2025
Hắc Dục_truyenles.net
Hắc Dục
Chap 5 Tháng 7 5, 2025
Chap 4.5 Tháng 7 5, 2025

Comments for chapter "Chương 16: Cảm giác an ổn"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved