Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

Người Là Nắng Ấm - Chương 17: Ác mộng

  1. Home
  2. Người Là Nắng Ấm
  3. Chương 17: Ác mộng
Lùi
Tới

Khi màn đêm buông xuống, con người tự khắc lột bỏ lớp mặt nạ của mình. Họ yếu đuối hơn, cũng sẽ vô thức tìm kiếm một người để dựa dẫm vào. Chỉ là, không phải ai cũng có thể may mắn tìm được một người như vậy.

…

Cảm giác cổ họng bị bóp nghẹt không thể thở nổi. Trước mắt mờ mịt như sương, thân thể chìm trong biển nước. Tôi cố vung tay muốn thoát, nhưng hai chân tựa như đang bị ai đó giữ chặt, chậm rãi kéo tôi sâu xuống đáy biển.

Là năm đó, tôi bị bạn học ác ý đẩy xuống một con sông lớn cạnh trường.

Khi tôi một lần nữa mắt, bên tai lại vang lên tiếng người trách phạt.

“Sao em lấy tiền của bạn? Lấy tiền còn không chịu thừa nhận.”

“Hiểu An, không thể vì nghèo mà nảy sinh thói hư tật xấu.”

“Không được vì bần cùng mà sinh đạo tặc.”

Lưng bị thước gỗ đánh đến đau nhói, tôi đau lòng rơi nước mắt, ngón tay bấu chặt vào đùi, cắn răng nhẫn nhịn. Tôi không có lấy.

Là năm đó, tôi bị vu oan lấy tiền của bạn học. Vì một chữ nghèo, nhẫn tâm chà đạp lên sự trong sạch của một đứa trẻ.

Khung cảnh trước mắt mờ dần rồi lại trở nên rõ rệt. Lúc này, tôi đang đứng trước bàn học của mình, bên trên là một đống sâu bọ đang bò lúc nhúc khắp nơi.

Tôi sợ hãi quay lưng, khung cảnh giống như gương vỡ, chậm rãi nứt, chậm rãi trôi đi.

Lần này lại là gì? Là mẹ, mẹ đứng trước mặt tôi, trên người mặc bộ quần áo ngày đến nhà hỏa táng. Tôi vui mừng chạy đến nhưng cơ thể mẹ bỗng nhiên bừng cháy.

Bà ấy mỉm cười nhìn tôi rồi lại ngã quỵ xuống đất trong đau đớn, tiếng hét thống khổ vang lên khiến lòng ngực tôi đau nhói. Bất chấp mọi thứ, tôi như thiêu thân lập tức lao đến. Tưởng chừng có thể chạm vào, nhưng bà ấy lại đột ngột biến mất trước mặt tôi.

Tôi ngã mạnh xuống đất, cảm giác có người đang đè trên lưng mình. Mu bàn tay bị đầu thuốc lá châm vào vô cùng đau đớn. Lúc ngẩng đầu lại nhìn thấy Hà Anh đang mỉm cười vô cùng khó coi.

Không, tôi không muốn trải qua những chuyện này nữa, là mơ phải không? Tôi muốn tỉnh dậy.

Sau đó, cơ thể tôi bỗng dưng nhẹ bẫng. Tôi chậm rãi ngồi dậy, đầu gối run rẩy co vào, sợ hãi cuộn tròn cơ thể.

Bên tai là tiếng mắng chửi không có điểm nguồn, khắp nơi đều có, vừa vang vọng vừa ác ý, mỗi lúc một xâm nhập vào sâu trong não bộ khiến tôi hoảng sợ. Tôi khóc dữ dội, nước mắt lạnh lẽo rơi trên đùi không thể cảm nhận được gì.

Nỗi sợ bị khơi dậy, lại được phóng đại nhiều lần khiến tôi vô cùng kinh hãi. Tiếng mắng chửi không dừng lại, dù có bịt chặt tai cũng không thể ngăn chặn nổi.

Tựa như giọt nước hòa vào đại dương, âm thanh ác ý khó nghe bên tai nhẹ nhàng lắng xuống, để lại một khoảng không tĩnh lặng.

“Hiểu An…”

Tôi khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt của mẹ dần dần biến thành Phương Hạ.

“Hiểu An à, không sao nữa rồi…”

Tôi chậm chạp mở mắt, lòng ngực như trống đánh đập một cách dữ dội. Là khi biết rõ đó chỉ là giấc mơ nhưng nỗi sợ hãi không hề biến mất. Nó theo tôi đến khi tôi tỉnh giấc, khiến tôi hoảng sợ, khiến tôi bấn loạn.

Sống lưng lạnh toát từ lâu, kéo dài lên tới đỉnh đầu. Trên mặt là nước mắt, trong lòng là nỗi sợ hãi vô hạn. Tôi vẫn nằm trong lòng Phương Hạ, có mùi gỗ nhàn nhạt khiến tôi cảm thấy an tâm.

Bị dọa đến khóc, mũi tôi nghẹt cứng không thể thở nổi, chỉ có thể há miệng cố gắng duy trì nhịp thở đều đặn. Trong vô thức, tôi nhúc nhích người, rúc cơ thể vào sâu trong lòng đối phương.

Thời điểm này, tôi không màng Phương Hạ có là một người xa lạ hay là giáo viên chủ nhiệm, bàn tay căng cứng cố chấp bám vào eo cô. Tìm đủ mọi cách xoa dịu cơn hoảng sợ đang bùng lên dữ dội.

Sống lưng lạnh lẽo bỗng dưng được ai đó vuốt ve, ngón tay mang theo mức nhiệt ấm áp trực tiếp chạm vào da thịt, mỗi một nơi lướt qua đều dễ dàng xua đi cái lạnh ẩn sâu dưới da.

Tôi hơi giật mình, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt mờ trong bóng tối của Phương Hạ. Hơi thở nhàn nhạt phả vào mũi tôi một cách ấm áp. Sau lưng, bàn tay tay vẫn đang không ngừng vuốt ve lưng tôi. Rõ ràng đã bị tôi làm cho tỉnh giấc.

“Sao tỉnh rồi?” Giọng nói vang lên rất khẽ lại đặc biệt rõ ràng trong đêm.

Tôi mím môi không dám trả lời. Trong lòng rất sợ cô ấy phát hiện tôi khóc, càng sợ cô ấy sẽ thấy dáng vẻ yếu ớt không có dũng khí của tôi.

Không thấy tôi trả lời, cô ấy cũng không hỏi nữa. Nhưng ngón tay lại nhẹ nhàng di chuyển, rất nhanh đã chạm vào khuôn mặt ướt nhẹp của tôi.

Tôi cắn môi đầy khó xử, dù có làm cái gì cũng bị cô Hạ phát hiện đang khóc. Nửa đêm không ngủ lại âm thầm khóc, cô ấy sẽ không cho rằng điều đó sẽ mang lại xui xẻo chứ?

“Sao lại khóc?”

Trong bóng tối, Phương Hạ vừa hỏi vừa xoa đầu tôi, bàn tay lại trượt xuống vỗ nhẹ vào lưng, giống như là đang trấn an một đứa trẻ.

Lần này tôi không im lặng nữa, hít sâu một hơi rồi khàn giọng đáp:

“Em thấy ác mộng.”

“Sợ hả?”

“Dạ.”

“Có lạnh không?”

“Dạ có, lưng lạnh lắm.”

Kiểm tra thấy chăn vẫn còn phủ kín người tôi. Cũng không có gì to tát, vừa nãy mơ thấy ác mộng, cái lạnh ở lưng là do bắt nguồn từ trong cơ thể. Vậy nên muốn tôi không còn lạnh nữa, vén kín chăn vẫn là chưa đủ.

Phương Hạ luồn tay vào trong áo, dùng nhiệt độ cơ thể giúp tôi xoa lưng. Lần này cũng như lần trước, thật sự ấm lắm. Cái lạnh tồn đọng dưới da giống như bị mức nhiệt ấm áp xua tan. Cảm giác khó chịu không còn nữa, trái tim đang treo lơ lửng cũng dần được hạ xuống.

“Đỡ hơn chưa? Có ấm hơn không?”

Tôi khẽ dụi đầu vào lòng ngực chủ nhiệm, chậm rãi khép mắt.

“Dạ có, ấm lắm, hình như không thấy lạnh nữa.”

“Ừ, ngoan, ngủ tiếp đi.”

“Dạ.”

Tôi như chú mèo ngoan nằm im trong vòng tay cô. Tôi từng nói, bản thân không có niềm tin với cô ấy, nhưng bây giờ lại không thể không thừa nhận, tôi rất thích cảm giác này, thích đến gai góc trong lòng đều mềm nhũn cả.

Khi màn đêm buông xuống, con người tự khắc lột bỏ lớp mặt nạ của mình. Họ yếu đuối hơn, cũng sẽ vô thức tìm kiếm một người để dựa dẫm vào. Chỉ là, không phải ai cũng có thể may mắn tìm được một người như vậy.

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Giọng Nói Gợi Cảm_truyenles.net
Giọng Nói Gợi Cảm
Tháng 6 27, 2025
Nhân lúc say hôn em
Tháng 7 12, 2025
Tình cuối là quan hệ cô trò_truyenles.net
Tình cuối là quan hệ cô trò
Tháng 7 2, 2025
bhtt-edited-du-tinh-kha-dai-man-nhien-255669748-1
Dư Tình Khả Đãi
Tháng 6 18, 2025
Truyện Les Hay
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Les Dân Chơi
Les Dân Chơi
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
My Love_truyenles.net
My Love
Ngoại truyện 2 Tháng 6 24, 2025
Ngoại truyện 1 Tháng 6 24, 2025
Nhân lúc say hôn em
Chương 86 Tháng 7 12, 2025
Chương 85 Tháng 7 12, 2025
Chào Em
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật
Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật
Chương 96 Tháng 6 18, 2025
Chương 95 Tháng 6 18, 2025
Tình cuối là quan hệ cô trò_truyenles.net
Tình cuối là quan hệ cô trò
Chương 67 Tháng 7 2, 2025
Chương 66 Tháng 7 2, 2025
Con Gái và Mẹ Chơi Les
Con Gái và Mẹ Chơi Les
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Ghét Của Nào Trời Trao Của Đấy
chap 38 Tháng 7 7, 2025
chap 37 Tháng 7 7, 2025

Comments for chapter "Chương 17: Ác mộng"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved