Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Những vì sao trong vòng tay tôi - Chương 67

  1. Home
  2. Những vì sao trong vòng tay tôi
  3. Chương 67
Prev
Next

Thời điểm nói xong, Noey và Film nhìn nhau.

Kể từ cuộc nói chuyện đêm đó, Noey biết Film và Namtan đã hẹn nhau đến Phuket, tự nhiên bà biết tại sao Namtan lại chọn đăng ký học đại học D. Đây là thỏa thuận của hai đứa từ lâu.

Tâm trạng của Prim thì Film có thể hiểu được.

“Hiện tại mọi người đều rất lo lắng, cho nên Lão sư Prin đã sớm liên lạc với tôi.” Prim thở dài, “Film, em có thể giúp tôi thuyết phục Namtan được không? Em ấy quá mạo hiểm. Không phải là em ấy không thể vượt qua kỳ thi, mà là…”

Là một giáo viên, tất nhiên hy vọng các học sinh được tốt hơn. Namtan có điểm chuyên môn xuất sắc, nhưng nếu không được thì sao?

“Namtan chưa bao giờ để số điện thoại của ba mẹ em ấy ở trường, cho nên…” Prim liếc nhìn Film và Noey bên cạnh, tỏ vẻ xấu hổ, “Bước đi của Namtan vẫn mạo hiểm. Chúng ta phải liên hệ với phụ huynh, xin ý kiến của bọn họ.”

Film và Noey lại nhìn nhau.

Ba mẹ của Namtan… Quên đi, tốt hơn hết là đừng liên lạc với họ, để không kích động Namtan trong suốt ba tháng quan trọng này.

Noey lo lắng, nếu có thể, bà nóng lòng muốn nói với lão sư là bà có thể trở thành phụ huynh của Namtan để bảo đảm cho cô.

Film suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói: “Lão sư, khả năng của Namtan rất rõ ràng, em tin cậu ấy sẽ làm được.”

Prim còn muốn giãy dụa: “Nhưng…”

“Vì Namtan có thể đưa ra quyết định, điều đó cho thấy cậu ấy hoàn toàn tự tin.” Khuôn mặt của Film là nụ cười an ủi, “Cậu ấy nhất định được nhận vào đại học D, vậy nên lão sư đừng lo lắng.”

“Được rồi.” Prim đương nhiên hiểu được sự thật này, không còn cách nào khác đành đáp ứng.

Noey đi tới phòng bếp, xoay người nhiệt tình nói: “Cô muốn ở lại ăn cơm trưa không?”

“Không, không, tôi đi ngay bây giờ, tôi phải đi gặp Lão sư Prin.” Prim xua tay lần nữa, đặt tách trà xuống, chuẩn bị rời đi.

Mang giày vào xong, Film đứng ở cửa tiễn lão sư, khéo léo đứng nơi đó, Prim đang cảm thấy cô gái ngoan như vậy không biết chàng trai nào may mắn mới có được nàng đây?

Cô nghe thấy Noey nói với Film: “Gọi cho Namtan động viên đi. Hỏi nó bên đó trời có lạnh không. Bánh đào mẹ gửi nó đã ăn chưa. Xong chưa, con có gửi thêm vài câu nữa không?”

Giọng điệu tự nhiên trìu mến, giống như Namtan là con ruột của mình, nhưng có chút khác biệt.

Về phần đó, Prim không muốn hiểu rõ mới đóng cửa rời đi. Là gì… khác nhau cái gì?

Sau khi lão sư đi khỏi, Film gọi video, Namtan nhanh chóng nhấc máy.

“Namtan!” Giọng Film nhảy dựng lên, nàng đặt điện thoại lên đứng thẳng, “Cậu ăn chưa?”

“Đợi lát nữa ăn.” Namtan cho Film xem cây bút chì trong tay, chào hỏi Noey đi qua, “Chào dì.”

“Này! Được rồi, đừng vẽ nữa, đã đến giờ ăn trưa rồi.” Noey vẫy vẫy cái thìa trong tay, “Bữa trưa hôm nay chúng ta có thịt xào ớt, canh rau và tôm viên, Namtan, món bánh đào mà dì gửi cho con có ngon không? Ngon thì dì sẽ gửi thêm một ít nữa.”

Noey không thể dừng lại: “Mấy ngày nay ở Phuket tuyết rơi nhiều, trời rất lạnh phải không? Con có quần áo mùa đông chưa? Chú ý bảo dưỡng nghe chưa! Mùa đông đừng để chân tay lạnh. Nên mặc quần dài rồi mang tất đi.”

Giờ phút này, Namtan hoàn toàn không còn bộ dáng cô gái nổi loạn trước kia, vẻ mặt ủy khuất: “Dì, không lạnh, bánh đào ăn rất ngon.”

Noey: “Nếu thấy ngon, dì sẽ nhờ Film gửi thêm cho con.”

Film lại ép mình vào máy quay, vội vàng nói: “Namtan, hôm nay lão sư Prim đến gặp tớ nói cậu chỉ nộp đơn cho một trường.”

Namtan nở nụ cười: “Tin tức đến với cậu nhanh vậy. Sao vậy, bọn họ kêu cậu thuyết phục tôi?”

“Ừ.” Film gật đầu, “Nhưng tớ không khuyên cậu đổi ý, bởi vì tớ biết cậu có thể làm được.”

Namtan cười sâu hơn.

Thời gian thi vào đại học D đang đến gần, khi thi xong, cô mới có thể thấy tên mọt sách và ôm nàng vào lòng.

Film nói chuyện rất nhiều với Namtan, rồi giục Namtan nhanh đi ăn cơm. Trước khi cúp điện thoại, nàng nhẹ nhàng nói: “Bất cứ điều gì cậu quyết định, tớ sẽ tin cậu và chờ ngày cậu trở về.”

100% tin tưởng và ủng hộ tuyệt đối.

Namtan kìm nén xúc động trong lòng, trầm giọng nói: “Tôi hiểu.”

—

Sau khi kỳ nghỉ đông trôi qua, tất cả bọn họ đều trở thành những học sinh chạy nước rút trong nửa cuối cấp ba. Việc ôn tập kiến thức của Film và Love ở trường đã đến giai đoạn cuối, trong khi June liên tục phàn nàn, giống như hầu hết các học sinh vẫn đang kiểm tra chỗ sai lúc này, rất đau lòng.

Film không cảm thấy thời gian khó khăn như thế nào, bởi vì nàng đang đợi Namtan trở về.

Hơn một tuần sau khi tựu trường, lãnh đạo nhà trường đã gọi toàn bộ học sinh cuối cấp lên giảng đường để chuẩn bị cho cuộc vận động 100 ngày.

Đại diện học sinh là Love Pattranite Limpatiyakorn, hiện đã vững vàng ở vị trí đầu bảng. Và Gin, bạn học đầu bảng của năm trước, người sẽ dẫn dắt tất cả học sinh cao trung tuyên thệ trên sân khấu chính.

Sau khi tiết học thứ hai kết thúc, June đưa Film đến giảng đường, “Film, các ứng viên nghệ thuật khác đã trở lại. Milk với Namtan đâu?”

“Cũng hẳn là hai ngày nữa.” Film biết Namtan đã thi xong, hẳn trong studio sắp xếp đồ đạc, cho nên thời gian trở về cũng không hoàn toàn ấn định.

June hào hứng nói: “Cuộc họp vận động học sinh nghệ thuật cũng đều ở đây! Sau này biết đâu họ không về!”

Hai người đến giảng đường, nhưng cả lớp có rất nhiều người, được sắp xếp theo từng lớp, lớp 3-3 đã đi trước rất nhiều.

Sau khi đã yên vị, học sinh liên tục ra vào bên ngoài.

Love quay lại vẫy tay với Film, ánh mắt dò tìm vị trí của lớp khoa học và nghệ thuật ở hàng sau, nhưng lại không tìm thấy người mình cần tìm.

June lại bắt đầu nói chuyện phiếm: “Cậu có nghe gì không? Ngày hôm qua một nam sinh lớp dưới đã tỏ tình Love đấy.”

Film mỉm cười: “Thật sao?”

“Không phải sao?” June cười không dứt, “Từ khi Love tháo kính ra, bắt đầu ăn mặc chỉnh tề, cậu ấy đã cao hơn, còn có khí chất học tỷ, trước kia rất nổi tiếng trong trường chúng ta. Có người nhờ tớ hỏi thăm Love còn nhờ tớ chuyển thư tình.”

Ngay khi giọng nói của June rơi xuống, một giọng nói quen thuộc từ bên ngoài truyền đến: “Buông ra, buông ra!”

Ngay sau đó, một cô gái từ bên ngoài chạy vào, cô không mặc đồng phục học sinh, vừa đi vừa di chuyển theo động tác chạy. Hai cô gái theo sau, cả hai đều hét lên: ” Panly Vosbein, cậu giảm tốc độ lại! Nghe không?”

Milk hung hăng vỗ vai Love, “Love!”

Vẻ mặt Love kinh ngạc.

Jane và Nim cuối cùng cũng bắt kịp,Jammy thở hổn hển: “Sắp chết rồi, Milk Panly Vosbein, cậu nóng lòng muốn gặp Love vậy sao? Trận thể thao trước đây không thấy cậu chạy nhanh như vậy.”

“Ai nóng lòng gặp cậu ta?” Tóc của Milk cắt ngắn, cô vẫy tay gọi lại, “Tiểu hoa khôi! Chúng ta trở lại rồi!!!”

June đứng dậy đem Film chạy đi, “Nhắc tào tháo tào tháo đến.”

Film nhìn quanh phía sau Milk, “Namtan đâu?”

“Chúng ta về trước. Đại tỷ vẫn chưa về. Cậu phải đợi rồi.” Milk nháy mắt với Film, “Cậu biết đấy, những người quan trọng luôn đi phía sau.”

Kết quả thi chuyên môn của Milk khá tốt nên cả người đều lộ vẻ tự hào. Thực tế, nhóm học sinh đi theo Namtan trong studio đều nâng điểm chuyên môn dưới sự giám sát của Namtan.

Love cười không ngừng từ khi Milk bước vào, hôm nay nàng sẽ lên bục giảng, nhà trường cũng gọi nhiếp ảnh đến chụp ảnh, nên quần áo của nàng cũng khá chỉnh tề. Sau khi Milk và Love chào nhau, chợt có tiếng thốt lên: “Love.”

Đã có một giáo viên ở đó yêu cầu Love chuẩn bị.

Milk và Jane chạy đến nơi lớp học của họ ở trên, đối với Love nói: “Lên nói đi, đừng xấu hổ.”

Love mỉm cười: “Tớ xin theo lời dạy của Milk.”

Cửa giảng đường mở, không đóng. Lúc này, giáo viên của từng lớp đã đến giảng đường, Film và June đã về vị trí của mình.

Hiệu trưởng đứng trên bục giảng bắt đầu phát biểu trước Lời thề Trăm ngày. Các biểu ngữ được dán trên các bức tường của toàn bộ giảng đường.

“Hãy nỗ lực hết mình, thay đổi cuộc sống của các bạn bằng sự siêng năng! Không bao giờ bỏ cuộc, đạt được tương lai!”

“Nhỏ nước qua đá để chống chọi với kỳ thi tuyển sinh đại học, thời gian đã qua không nên hối hận.”

…

Những khẩu hiệu như thế này có thể được nhìn thấy ngay khi họ nhìn lên, nhắc nhở mọi người về sự thật căng thẳng họ sắp sửa bắt đầu kỳ thi tuyển sinh đại học.

“Dưới đây, chúng ta mời đại diện sinh viên năm ba Love Pattranite Limpatiyakorn và Gin Sawat dẫn dắt các học sinh thực hiện Lời thề Trăm ngày.”

Love và Gin bước lên bục dưới ánh nhìn của mọi người, vẻ mặt tập trung nghiêm túc.

Milk nói nhỏ: “Nhìn biểu hiện kia kìa, khá là nghiêm túc.”

Cảm xúc mà Love nuôi dưỡng cuối cùng cũng bị Milk phá hủy, nàng trừng mắt nhìn cô nói: “Đừng nói chuyện với tớ!”

Lúc này Love đã bắt đầu nói.

“Mang theo hy vọng của lão sư, mang theo ước mơ của chính mình, chuẩn bị cho buổi bình minh của kỳ thi tuyển sinh đại học, chúng ta trịnh trọng tuyên thệ:

Đấu tranh trăm ngày, lý tưởng của chúng ta bắt đầu!

Đấu tranh trăm ngày, tương lai của chúng ta rực rỡ!

Đấu tranh trăm ngày, cho một khoảnh khắc tuyệt đẹp trong cuộc đời! “

…

Những giọng nói gọn gàng vang lên trong giảng đường, những học sinh được truyền cảm hứng rất hào hứng, họ muốn bắt đầu học ngay với sách.

Ngoài cửa giảng đường rộng mở, một cô gái cao gầy mặc đồ đen không biết từ lúc nào đã xuất hiện dựa vào cửa, môi nhếch lên như đang cười.

Đôi mắt cô hướng vào trong, giống như đang tìm kiếm ai đó.

Film vừa đọc xong lời thề, giống như cảm nhận được cái gì đó, nhìn về phía khác, nàng thấy Namtan đang nhìn nàng ở cửa dưới bậc thang.

Tính chung cả một khối lớp, có hơn 1.500 người. Ánh mắt Namtan trong trẻo mềm mại vô tư rơi vào nàng.

Lúc này, đầu óc Film trống rỗng, nhưng thân thể phản ứng nhanh hơn não, trực tiếp chạy về phía Namtan.

“Namtan?” Love cũng nhìn thấy, micro vẫn ở trên tay, vì vậy khán giả hướng mắt về phía cửa, nhìn hoa khôi học đường mềm mại ngọt ngào chạy nhanh, còn có Namtan đứng ở cửa.

Chỉ chờ đợi ôm người mà nàng ngày đêm nghĩ đến vào vòng tay.

Film bất chấp lao vào vòng tay của Namtan, Namtan đều đặn đỡ lấy nàng.

“Tôi về rồi.” Namtan ôm chặt Film vào trong vòng tay, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng, “Tôi cũng thi đậu.”

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

Giáo Sư Tình Nhân
Tháng 9 1, 2025
Lần cuối em yêu cô
Tháng 8 22, 2025
Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!
Tháng 9 7, 2025
TÔI CẦN BỜ VAI, CẬU CẦN MỘT CÁNH TAY_truyenles.net
TÔI CẦN BỜ VAI, CẬU CẦN MỘT CÁNH TAY
Tháng 7 8, 2025
Truyện Les Hay
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3_truyenles.net
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3
phần 4 Tháng 6 27, 2025
Phần 3 Tháng 6 27, 2025
Đè nhau tới ngạt thở les 18+_truyenles.net
Đè nhau tới ngạt thở les 18+
Chap 7 Tháng 7 8, 2025
Chap 6 (1) Tháng 7 8, 2025
Hắc Dục_truyenles.net
Hắc Dục
Chap 5 Tháng 7 5, 2025
Chap 4.5 Tháng 7 5, 2025
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Tôi Chơi Les Với Bạn Học
Tôi Chơi Les Với Bạn Học
Chương 4 Tháng 6 17, 2025
Chương 3 Tháng 6 17, 2025

Comments for chapter "Chương 67"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved