Nội dung truyện
Kỳ Nhạc vẫn giương mắt ngắm Ngô Nhã Nghiên động tình, thấy cô khó chịu cau mày, miệng càng cố sức để làm cô dễ chịu, dịch thể ấm áp dọc theo khoé môi lướt xuống cằm, ở trong phòng bếp một nơi cực kỳ trong sáng lại có thể làm ra chuyện dâm đãng thế này, chút thẹn thùng thục nữ cuối cùng bên trong Kỳ Nhạc coi như cũng ném đi luôn.
Cũng như vừa nãy Ngô Nhã Nghiên làm, Kỳ Nhạc ôm đùi của cô, tay cố sức nắm bóp hai bờ mông trắng nõn.
Ngô Nhã Nghiên thở dốc, trên tay không nặng không nhẹ túm tóc cô bé, qua một hồi lâu, mới chậm rãi buông ra, sau đó cả người đều mềm nhũn, lùi ra hai bước ngồi ở trên ghế thở phì phò.
Bởi vì cô như trước mở rộng hai chân, cho nên từ chỗ Kỳ Nhạc có thể thấy rõ ràng phong cảnh bên dưới váy Ngô Nhã Nghiên, ngồi chồm hỗm trên mặt đất đầu chuyển hướng sang chỗ khác lảng tránh, lấy lưng tay lau khoé miệng và mặt.
“Em đi tẩy rửa một chút đi.” – Ngô Nhã Nghiên uể oải tựa đầu vào ghế, một chút sức lực cũng không có.
Kỳ Nhạc nghĩ đồ ăn còn chưa có làm xong, chỉ xoay người đến bồn rửa tay trong phòng bếp súc miệng, Ngô Nhã Nghiên ở sau người cô bé nở nụ cười, “Em sao lại đáng yêu thế này!”
“Dạ?” – Kỳ Nhạc không biết bản thân đã làm sai gì mà chọc cô cười.