Nội dung truyện
Nàng nghĩ đến khuôn mặt đẹp không góc chết của Tần Hữu Niên, nốt ruồi nhỏ gợi cảm trên cổ cô, hơi thở hổn hển cố nén của cô, khi cô cười với nàng, khóe miệng cong lên, rồi còn cái ôm làm họ dính chặt vào nhau nữa.
Thực ra…
Nguyệt Tranh Đường cảm thấy bộ não của nàng không ổn rồi, như thể nó mới được thay thế, khiến nàng phải mất thời gian để thích nghi với nó.
Một tiết trôi qua rất nhanh.
Khi chuông reo, Nguyệt Tranh Đường sửng sốt, nàng thấy có lỗi cúi đầu nhìn cuốn sách chưa từng mở ra, chớp chớp mắt.
Cô giáo nhanh chóng bước ra khỏi lớp, Nguyệt Tranh Đường lấy điện thoại ra rồi gửi tin nhắn cho Tần Hữu Niên, hỏi cô đã tan học chưa.
Nếu chưa xong, nàng có thể đến chờ cô. Nhét sách giáo khoa vào trong túi vải, Cảnh Huyền Tử lại mở máy lên, nàng không thấy Tần Hữu Niên trả lời, một giây sau, một bóng người đứng trước mặt nàng.