Lạc Hy vui mừng tách nàng ra khỏi người mình rồi dữ lấy mặt cô mà đặt môi mình lên môi cô. Lạc Hy mạnh bạo mà chiếm đoạt môi nàng, cô không ngừng cắn múi lấy đôi môi anh đào kia một cách vừa ô nhu vừa bá đạo. Thẳng đến khi nàng sắp hết không khí cô mới buông tha cho đôi môi kia. Khi tách ra môi hai người còn xuất hiện một sợi chỉ bạc thật bắt mắt.
Lạc Hy dùng cả hai tay mình dữ chặt mặt của nàng để mặt nàng đối diện với mặt của mình.
“A Nhi em yêu chị, rất rất yêu chị. Cả cuộc đời của Vương Lạc Hy này chỉ yêu duy nhất một mình chị mà thôi. Vậy nên chúng ta làm lại từ đầu được chứ.” Lạc Nhi nhìn thẳng vào mắt nàng mà trân thành nói ra nhưng lời thật tâm từ tận đáy lòng.