Về thăm trường, thăm cả cô giáo - 48
An Chi đang lật đật mặc một bộ vest đơn giản nhưng mà sang trọng, còn bên cô và My thì cũng hối hả trang điểm rồi khoác lên mình một chiếc váy lụa màu trắng ngọc.
” hôm nay, An Chi mở tiệc lớn lắm hả… “
” vâng ạ, cho nên chúng ta cần phải ăn mặc sang trọng “
” nhưng mà chị thấy cái này nó hở quá, An Chi không thích rồi sao? “
” chị yên tâm, chị An mặc gì cũng đẹp hết mà… “
” ..nhưng mà sao em, mặc chiếc váy đơn giản quá vậy “
” dạ hihi..a tiệc này của cty An Chi nên em mặc đơn giản là đúng rồi ạ “
” nhưng chị vẫn thấy mặc như vậy kì sao á, với lại tiệc này lớn mà.. “
” chị mặc như vậy là đẹp nhất rồi mà..em còn muốn cướp chị khỏi An Chi luôn đó.. “
Cô nhìn bĩu môi một cái rồi cười, người đứng lên bước đi, My thì thở phào nhẹ nhỏm theo sau, tay cần điện thoại nhắn tin cho Khải là bên mình đã xong.
” ê ê..bên vợ t xong rồi đó, chuẩn bị bắt đầu đi… “
” mười phút nữa bắt đầu, Luzat nói với người tổ chức nhé… “
” vâng thưa cô… ” nói xong Luzat lục đục chạy lên sân khấu
Ngồi trên xe cô cứ thắc mắc không thôi, hỏi My tới tấp làm My không biết trả lời sao cho được.
” tiệc gì mà vài vậy chứ, chị cũng không thích mặc cái này chút nào hết.. “
” An Chi mua cái này cho chị mặc đó, bởi vì An Chi muốn chị đẹp trong tất cả mọi người… “
” sao lúc đầu em không vậy đi ” cô bĩu môi
” thưa cô tới nơi rồi.. “
” a ừm..chúng ta tới nơi rồi chị… “
Vừa bước xuống xe My nhắn cho Khải rồi Khải nói với An Chi, đứng trước cánh cửa lớn kia, cô cảm thấy tự nhiên hồi hợp hơn.
” hay là em điện An Chi ra đón chúng ta vào đi… “
” a a An Chi đang bận tiếp khách rồi ạ “
My nghe tiếng nhạc ở trong càng rõ hơn, rõ cửa hai cái rồi cánh cửa lớn kia mở bung ra, bên trong có những làn khói trắng bay dưới chân, cô bất ngờ muốn ngã ngửa, My đi lại dắt tay cô bước đi lên thảm đỏ.
Cô nhìn xung quanh tuy không nhiều nhưng được cái trong lòng tràn đầy hạnh phúc, bao gồm cả bạn An Chi và cũng là học trò cũ của cô, chân bước lên bậc trong lòng không kiềm được hạnh phúc mà khóc run người lên.
” An Chi..dụ chị…*hic* “
” thôi mà..em xin lỗi “
Cô không nói nên lời mà nhào lại ôm An Chi rồi khóc sướt mướt, Khải và My bên dưới cười cho sự hạnh phúc này.
” chúng ta bắt đầu thôi nhỉ… “
” vâng thưa ông… ” An Chi vuốt đầu cô nhẹ nhàng
Buổi tiệc bắt đầu, mọi người đều vui vẻ ca hát chúc mừng, An Chi và cô đi tiếp khách và uống rất nhiều rượu, cô thì uống tới đi không nổi liền kiếm My rồi gục xuống bàn.
” chị nghĩ ngơi xíu đi ạ.. “
” không được..hôm nay là ngày vui của chị mà.. ” cô xua tay với My
Đám học trò cũ của cô và cũng là bạn cùng lứa với An Chi đi lại bu quanh cô mà chúc mừng.
” cô An, chúc mừng cô ạ.. “
” gọi chị nghe chưa! ” cô nhíu mày lại
” dạ dạ haha, chị An có vẻ say quá nhỉ, tính không tiếp đãi tụi em hay sao? “
” tôi không có say, mấy cưng muốn chơi thì chị chơi hết… “
” mấy bạn từ từ thôi, chị ấy say lắm rồi đó… “
” hì hì, tụi mình không làm gì quá đâu… “
Mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau cho đến tàn tiệc, cô và An Chi thì về nhà mà nằm ôm nhau ngủ ngon.
Giữa đêm An Chi chợt tỉnh dậy, người nhẹ nhàng đi ra ban công ngắm quê nhà, trong lòng thì tự nhiên có rất nhiều chuyện để nói nhưng không biết bắt đầu từ đâu, và chỉ muốn khóc lên thôi.
Cô cũng dậy theo, tìm kiếm xung quanh thì thấy An Chi bên ban công, đi nhẹ nhàng lại câu cổ từ sau lưng.
” An Chi buồn rồi hả… “
” em không sao hết á, chị ngủ đi “
” An Chi thèm phở rồi ha, chưa được một ngày luôn đó ” cô nhéo má An Chi
” em không có mà, chỉ là em nhớ gia đình của mình thôi… “
” chị là gia đình của em rồi mà “
” gia đình của em cho dù không đầy đủ nhưng em vẫn thiếu cảm giác gì đó, may mắn thay gia đình em trong đó có chị..em yêu chị nhiều lắm ”
Cô nghe xong đôi mắt như sắp khóc, úp mặt xuống vai An Chi.
” chị..cũng yêu em nhiều lắm… “
An Chi đứng lên, xoay người lại với cô, ôm cô vào lòng âu ếm trong gió lạnh thổi qua.
” An Chi à “
” hửm “
” mỗi sáng thức dậy, An Chi hôn chị một cái được không? “
” được ạ “
” với lại chuẩn bị đi đâu, An Chi phải hôn chị luôn có được không? “
” dạ được ạaa “
” vậy giờ An Chi hôn chị đi… ” cô ngước lên bĩu môi
An Chi cười lên rồi đưa môi chạm môi, lưỡi từ từ đưa vào trong mà quậy phá, hôn lấy hôn để cuối cùng rồi cũng hết hơi.
” An Chi à..thêm nữa đii ”
Nhìn cô thở hổn hển như vậy An Chi lại càng hứng thêm, cúi người xuống hôn sẵn bế mông cô lên, hai con người hôn nhau đấm đuối kia nằm lên giường và bắt đầu một đêm không ngủ kia.
—-
Sau bao sóng gió, cuối cùng em và cô vẫn nắm chặt tay nhau, như chưa từng có gì có thể chia cắt ta. Trời đêm lấp lánh những vì sao, gió nhẹ thổi qua mang theo hơi thở của hạnh phúc.
Cô tựa đầu vào vai em, khẽ cười:” chúng ta đã đi qua quãng đường dài khó khăn rồi phải không? ”
Em nắm tay cô chặt hơn:” vâng, từ nay về sau sẽ không có khó khăn nào chia cắt chúng ta nữa đâu, hãy sống thật vui vẻ, quãng đường còn lại cứ để em lo… “
Dưới bầu trời bao la này, em không cần những lời hứa xa xôi, vì tình yêu đã là điều chắc chắn trong lòng chúng ta.