Nội dung truyện
Đầu óc bị cái hôn vừa rồi làm cho mụ mị, giống như bị đánh một cái, đánh đến ngu người. Tôi thất thần chạm tay vào cánh môi ẩm ướt còn vương chút rượu nồng, mi mắt rũ xuống lộ ra biểu cảm phức tạp. Sao cứ có cảm giác tôi không phải là đang dụ dỗ Thời Cẩn Dương mà là đang dụ dỗ Khương Nguyệt, có lẽ vậy, vừa rồi hình như đã cắm vào đầu anh ta một cái sừng nhỏ.
Nếu như trúc mã biết thanh mai của mình lại bị bạn gái của mình cưỡng hôn, không biết sẽ có biểu cảm như thế nào, mà tôi bây giờ, cũng không biết nên có biểu cảm gì đối với người trước mặt.
“Tiểu miêu tinh, ngẩn ngơ cái gì?”
Thấy tôi bày ra dáng vẻ ngũ vị tạp trần, Khương Nguyệt liền hỏi một câu đánh gãy dòng tâm tư của tôi. Ngón tay nữ nhân mát lạnh khẽ chạm qua làn da căng nóng, lại lướt đến đôi môi đỏ ửng có chút sưng nhẹ trên mặt tôi, ánh mắt dường như càng thêm dạt dào tình ý.
Nếu như không phải là chính chủ, tôi còn cho rằng Khương Nguyệt mới chính là thanh mai trúc mã của tôi.
Tôi dùng một tay che đi nửa khuôn mặt đang ngượng ngùng, chỉ một cái hôn đã hoàn toàn phong ấn dáng vẻ nhốn nháo cũng thật khiến tôi phải bội phục.
Lúc Khương Nguyệt cúi đầu muốn cùng tôi dây dưa thêm một hồi lâu, mà đối với mỹ nữ yếu thế như tôi cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để đối mặt, môi chỉ vừa nhẹ nhàng đặt xuống, điện thoại trên bàn liền reo lên inh ỏi.
Tình ý bị cắt đứt, Khương Nguyệt có chút không cam lòng ngẩng đầu, duỗi tay cầm lấy điện thoại. Lúc cô ấy cho tôi xem điện thoại, tôi liền mơ hồ lộ ra nụ cười móp méo, có phải là điên rồi không, hình như tôi vừa cảm thấy hụt hẫng.