Nội dung truyện
Thảo Nhi run rẩy, tim đập thình thịch, nhưng sự khao khát trong em đã lấn át mọi nỗi bất an.
“Dạ… em muốn…” em thì thầm bằng chất giọng nhỏ nhẹ của mình, ánh mắt nhìn Phương qua màn hình, đầy mong chờ.
Qua màn hình, hình ảnh Phương hiện lên như một nữ thần đầy quyền lực và quyến rũ, khiến em không thể rời mắt, ánh đèn vàng mờ ảo chiếu lên cơ thể cô, tôn lên làn da trắng mịn không tì vết.
Chiếc áo lụa đen mỏng manh mà cô đang mặc dường như chỉ là một lớp màn che hờ hững, ôm sát cơ thể, để lộ cặp ngực căng tròn với đầu ti hồng hào đã cứng lên, lấp ló qua lớp vải mỏng đến mức gần như trong suốt.
Phần dưới của cô hoàn toàn trống rỗng, cô bé hồng hào giữa hai đùi Phương lấp lánh chất lỏng, mép ngoài khép mở nhẹ nhàng, như đang mời gọi một cách đầy khiêu khích.
Mái tóc đen dài của Phương xõa xuống vai, vài lọn tóc rơi xuống ngực, càng làm nổi bật vẻ đẹp sắc sảo và quyến rũ chết người của cô. Ánh mắt Phương nhìn Thảo Nhi qua màn hình, sắc bén nhưng đầy ham muốn, như thể cô có thể nhìn thấu tâm hồn em, khiến Thảo Nhi cảm thấy mình như bị lột trần cả tâm trí lẫn cơ thể.
Nhìn Phương, Thảo Nhi không thể ngăn mình nghĩ về những khoảnh khắc mãnh liệt của họ.
Em nhớ lại cái cách Phương cúi xuống, đôi môi mềm mại của cô hôn lên từng inch trên cơ thể em, lưỡi cô lướt qua làn da nhạy cảm, để lại những vệt nóng rực.
Em nhớ cái cảm giác khi ngón tay của Phương trượt vào cô bé của em, kiểm soát từng nhịp điệu, khiến em rên rỉ không ngừng, cơ thể cong lên vì khoái cảm.
Em nhớ ánh mắt của Phương khi cô thì thầm những lời đầy chiếm hữu, “Em là của tôi, bé con,” và cái cách cô làm em lên đỉnh, mãnh liệt đến mức em gần như ngất đi trong vòng tay cô.