Truyện Cô Giáo Thảo
    Tìm Truyện
    Đăng nhập Đăng Ký
    Đăng nhập Đăng Ký
    Lùi
    Tới

    Hạnh Phúc Và Thước Đo Thời Gian - Chương 23

    1. Home
    2. Hạnh Phúc Và Thước Đo Thời Gian
    3. Chương 23
    Lùi
    Tới

    CHƯƠNG 23

    Có cảm giác mình không nên ở lại Tâm cũng muốn nhanh chóng rời khỏi, trả lại không gian vui vẻ thoải mái cho hai người họ. Có Tâm có khi họ không tự nhiên.

    Thôi tôi về lát nữa tôi vào
    Ở nhà đi, vào chi cho mệt thân – Nguyên phản đối
    Sợ tôi làm kì đà cản mũi hả
    Khùng quá, dưỡng sức đi mai làm luật sư giúp tôi

    Nghe Nguyên nói, Tâm mới nhớ mai có cuộc họp quan trọng.

    Suýt nữa tôi quên, không sao cứ nghĩ ngơi mọi việc để tôi lo
    Biết mà, bạn tôi tài thế – nháy mắt với Tâm, Nguyên kéo Trúc ngồi cạnh mình

    Tâm cười rồi chào hai người họ để ra về.

    Cánh cửa đóng lại Nguyên kéo Trúc vào người mình rồi ôm siết.

    Nhớ em chết được
    Không ngờ Nguyên còn chiếm hữu hơn cả em – vừa nói Trúc vừa vuốt vuốt lưng của Nguyên

    Không nói gì Nguyên đẩy nhẹ Trúc ra rồi tựa trán mình vào trán của cô. Tay còn trêu đùa chiếc mũi xinh xắn của người yêu.

    Tối nay ngủ trên giường, không thích kiểu phim mà nằm ở đây, đau người lắm

    Trúc bật cười trước thái độ của Nguyên, vừa nói mà vừa diễn tả.

    Ai kêu, em đâu muốn chịu khổ
    Đừng có dối lòng, không muốn chịu khổ mà nấu chi lắm thứ vậy, xem tay này, phỏng rồi – Nguyên vội cầm lên xem, trời ơi bàn tay xinh đẹp của Nguyên, không được rồi. Nguyên xoa xoa nhẹ rồi nhìn nét mặt xem Trúc có đau hay không. Nhưng khi nhìn lên thì chỉ thấy Trúc nhìn mình không chớp mắt
    Thưởng đấy, nên tối nay sẽ không đau nữa – nói xong Trúc úp mặt vào vai của Nguyên, không biết gần nhau bao nhiêu lần rồi mà cô vẫn còn ngượng

    Đó cũng là nét đáng yêu của Trúc đấy, đưa tay chạm vào môi mình Nguyên khẽ cười. Trúc không phải người chủ động, những lần trước chỉ là hôn má hôm nay hôn môi luôn, có tiếng bộ phải thưởng thôi.

    Bất ngờ bị Nguyên kéo ra, Trúc còn định hỏi chuyện gì thì môi mình đã bị môi của Nguyên khóa chặt. Đúng là, biết ngay thế nào mình cũng bị người này độc chiếm môi hôn cho xem.

    Kéo Trúc gần hơn nữa, Nguyên vẫn đam mê và quyến luyến không muốn rời, được sự hợp tác của Trúc, Nguyên hôn sâu hơn nữa, và đã có cảm giác hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau không muốn rời.

    Trúc hạnh phúc, chất ngất trong nụ hôn ấy, Nguyên luôn làm cô vui vẻ và hạnh phúc. Đúng là lúc trước cũng vì Nguyên mà cô đau khổ nhưng những gì bây giờ Nguyên làm dường đã bù đắp lại tất cả, thậm chí Nguyên còn làm cô hạnh phúc hơn nữa. Nếu ngày trước hạnh phúc của cô là khi được gần Nguyên, thấy Nguyên vui cười thì giờ không chỉ là vậy. Cô còn được Nguyên yêu thương, còn được Nguyên quan tâm, chăm sóc, cô được rất nhiều thứ từ Nguyên. Thế không phải là hạnh phúc là gì, cuối cùng cũng được đáp lại, với Trúc đó không chỉ là niềm vui mà còn là niềm tin vào tương lai.

    Cũng như Trúc giờ chỉ cần thấy Trúc, chỉ cần được gần cô ấy thì Nguyên đã rất vui, và sẽ làm mọi cách để cả cô ấy và mình vui vẻ, cảm giác hạnh phúc luôn tồn tại khi hai người yêu nhau. Nguyên cảm thấy mình không quá ngốc, vì nếu Nguyên không biết trân trọng tình cảm của Trúc thì Nguyên đã không hạnh phúc như bây giờ. Không ngờ hạnh phúc lại đến với Nguyên như thế, biết nói sao để cảm ơn Trúc đây, chắc là nên dùng hành động và cả tình cảm của mình.

    Nguyên làm em ngộp hả?
    Không – lắc đầu Trúc câu cổ của Nguyên, vẫn chưa ngước nhìn

    Hôn lên trán của Trúc đầy trân trọng Nguyên kéo cô nằm xuống cùng mình.

    Khoan Nguyên phải ăn cái đã
    À quên mất, mà em ăn gì chưa – vừa nói xong đã nghe bao tử ai đó kêu

    Trúc sờ bụng mình.

    Nguyên cũng sờ theo.

    Ăn nha

    Thế là cả hai vui vẻ bên những món ăn yêu thương mà Trúc làm cho Nguyên.

    Nguyên cảm thấy rất ngon cho dù chưa ăn nó, vì đó là tình yêu mà Trúc dành cho mình. Đúng là không bao giờ là quá muộn khi bản thân biết cố gắng cũng như nắm bắt hạnh phúc đúng lúc.

    Nhìn Nguyên vui và ngon miệng thế này những vết phỏng trên tay Trúc vì bất cẩn và mệt mỏi cũng dần tan biến. Giờ cô chỉ còn Nguyên, mà cũng không đúng cô còn ba nữa mà, người đã gần cô suốt hơn 23 năm qua, nhưng sao vẫn có gì đó xa lạ. Dù với danh phận là cậu thì ông cũng rất thương cô nhưng tình thương của ông không cho cô được sự bình yên, an tâm, đó cũng chỉ là sự chấp vá. Giờ biết được ông là ba mình cô cũng không biết nên xử trí thế nào, còn mẹ có lẽ không bao giờ cô được gặp bà nữa. Có phải số phận của cô đã được định trước như thế. Thôi thì cô vẫn sẽ sống khỏe và vui như những câu hằng ngày mà Nguyên nhắc nhở. Như thế chắc mẹ sẽ mỉm cười ở phương nào đó, và làm ba không phải áy náy quá nhiều.

    Cả đêm Nguyên ngủ rất ngon, cái chân không biết vì điều gì mà không quá đau như Nguyên nghĩ. Vì tác dụng của thuốc hay vì tình yêu của Nguyên đang bên cạnh. Đã tỉnh giấc nhưng Nguyên không muốn cử động, vì bên cạnh mình là Trúc đang ngủ rất ngon, gương mặt lại rất giống một thiên thần hạ thế. Là Nguyên may mắn có phải không.

    Nguyên dậy rồi sao không gọi em – vừa nói Trúc vừa ngáp rồi lại dụi tiếp vào vai của Nguyên

    Nhìn đồng hồ trên tường chỉ mới 6 giờ sáng, nhưng cần làm vệ sinh cá nhân, Trúc còn phải đi làm.

    Đi làm thôi cô phóng viên xinh đẹp

    Ngước nhìn Nguyên, Trúc hôn lên má của Nguyên rồi lại dụi vào vai của người yêu.

    Trời mèo lười, cứ tưởng mình Nguyên lười thôi chứ, em còn phải đi làm đó – ngồi dậy rồi kéo Trúc theo, Nguyên không quên nhắc nhở

    Đúng thật là Trúc còn phải đi làm, hôm nay cô sẽ ra ngoại ô để làm một phóng sự giúp trại trẻ mồ cô ngoài đó quyên tiền. Chỉ là xa Nguyên khi Nguyên trong tình trạng này cô không an tâm, còn định đổi người khác thế mình nhưng tiếc là không được. Kế hoạch này cô đã lên lâu lắm rồi, cũng là ước muốn của cô, nhưng với cô Nguyên vẫn quan trọng.

    Ai mà lại gửi tin nhắn sáng sớm vậy – nói lẫy Trúc cột lại tóc quay sang hướng khác, mới sáng sớm thôi mà
    Chắc bạn của Nguyên – vuốt vuốt tóc Nguyên nhẹ giọng, cũng như lời giải thích
    Ừ thì bạn – nói xong Trúc chạy vào phòng tắm để lấy bàn chải và nước giúp Nguyên, cô biết là mình có phần vô lý khi giận lẫy như thế nhưng cô cũng khó chịu khi có ai đó quan tâm Nguyên mà mình không rõ

    Nhìn dáng Trúc mà Nguyên thấy thương thương, cách ghen cũng dễ thương. Nguyên dám khẳng định bây giờ trong lòng và tình yêu của Nguyên chỉ dành cho mình Trúc, Nguyên cũng không biết đây là ai.

    “tránh xa Ánh Trúc ra nếu như muốn bình yên”

    Nhíu mày Nguyên căng thẳng, ai lại làm điều này.

    Nguyên sao vậy? – vừa bước ra đã thấy nét mặt không vui, cùng biểu hiện rất tức giận của Nguyên, Trúc không thể không quan tâm. Cô đi lại giường và nhìn vào điện thoại
    Chắc đứa nào hù Nguyên thôi
    Là số lạ mà, ai lại hù thế, hay chuyện Nguyên bị tai nạn cũng liên quan đến người này – Trúc nói rồi mới thấy mình suy luận rất có khả năng
    Không có gì đâu, em đừng quá lo – cười rồi Nguyên để điện thoại sang một bên, điều Nguyên cần làm là làm cho Trúc không phải lo lắng

    Nhưng Trúc làm sao không lo được.

    Nguyên mình báo cảnh sát đi, em lo lắm
    Không sao đâu, mình báo dựa trên tin nhắn đó hả, không có được ai mà tin, chắc đứa bạn nào nó muốn phá mình. Việc mình cần làm là yêu nhau nhiều hơn thôi – vừa nói Nguyên vừa ôm Trúc rồi vuốt tóc cô, cần làm thế để cô không phải quá bận lòng

    Dù biết Nguyên luôn lạc quan nhưng chuyện này có thật chỉ đơn giản là đùa.

    Được rồi, để em gọi điện xin nghĩ
    Không được, em đi làm đi chứ, hôm nay em phải làm dự án đó mà. Trúc nghe Nguyên đi, không có gì hết, em phải biết cái ước muốn này em đã ấp ủ lâu lắm rồi – Nguyên nghiêm giọng, nghiêm túc nói, tay nắm lấy tay Trúc. Cô ấy lo cho Nguyên lòng Nguyên vui hơn bao giờ hết nhưng nếu vì mình mà cô ấy từ bỏ ước muốn, tấm lòng lương thiện thì Nguyên không cho phép

    Cúi đầu Trúc cảm thấy có lỗi khi mà đặt chuyện cá nhân riêng tư lên trên công việc cũng như lợi ích của một cộng đồng.

    Em xin lỗi
    Khờ quá, Nguyên có làm em sợ không

    Lắc đầu Trúc lại ôm lấy Nguyên, không hiểu sao cô lại có cảm giác lo lắng và sợ hãi. Cô không muốn xa Nguyên, không muốn Nguyên xảy ra chuyện.

    Nguyên đánh răng đi
    Ừ, cười lên, Nguyên thích thấy em cười – ngắt nhẹ hai bên má của Trúc, Nguyên nói giọng vui hơn

    Trúc bật cười, Nguyên đáng ghét, cô liền ngắt má của Nguyên để trả thù. Cô sẽ cười, cười để Nguyên vui và để bản thân dễ chịu hơn.

    Sự căng thẳng làm Tâm suýt mất phương hướng, mọi chuyện có vẻ không còn đơn giản. Muốn lạc quan cũng hơi khó. Đến trước công bệnh viện thấy Trúc đã đón taxi đi Tâm an tâm vào trong gửi xe. Tâm biết Nguyên đang chờ mình và không muốn Trúc lo lắng nên đã dụ được Trúc đi.

    Hay nhỉ
    Đừng có khen tôi, thế nào rồi – Nguyên cười lắc đầu, cái chân này bị băng thật bất tiện. Chuyện này Nguyên không thể nghĩ là đùa

    Ngồi xuống ghế Tâm trầm ngâm giây lát.

    Nói đi – Nguyên cũng hồi hộp
    Mục tiêu là Nguyên, hắn là người của Trần Đăng
    Quá rõ rồi, chính xác thì hắn ta đang nhắm đến Trúc, và đầu tiên là những người bên cạnh cô ấy. Ban đầu là Tâm bây giờ là tôi – đập tay xuống cạnh giường Nguyên tức giận, vì Nguyên không thích ai đụng chạm đến Trúc
    Có tin nhắn phải không – nghe tiếng chuông tin nhắn Tâm ngẩng nhìn

    Nguyên với tay và mở lên nhưng sau đó Nguyên lại nhìn Tâm, rồi đưa tin nhắn đó cho Tâm xem.

    Nguyên có tin không?
    Tôi tin Tâm hơn

    Chỉ cần thế thôi thì Tâm đã biết mình thua hâm phục khẩu phục.

    Tâm bảo vệ Trúc được không, tôi thế này
    Yên tâm đi, chúng ta là bạn mà
    Cảm ơn – và Nguyên biết mình đã không chọn lầm người để trở thành bạn tâm giao, có thể tin tưởng và chia sẽ

    Lùi
    Tới

    Comments for chapter "Chương 23"

    Để lại một bình luận Hủy

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

    *

    *

    YOU MAY ALSO LIKE

    Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật
    Cùng Nàng Đùa Giỡn Mà Thành Thật
    Tháng 6 18, 2025
    Cảm Xúc Phần 2
    Cảm Xúc Phần 2
    Tháng 6 18, 2025
    Anh yêu em!người con gái của đời anh
    Anh yêu em!người con gái của đời anh
    Tháng 6 18, 2025
    Leng Keng Một Tình Yêu
    Leng Keng Một Tình Yêu
    Tháng 6 18, 2025

    Toàn bộ nội dung của website truyencogiaothao.info đều được sưu tầm trên mạng. Nghiêm cấm người dưới 18 tuổi đọc truyện ở đây

    Đăng nhập

    Quên mật khẩu ?

    ← Quay về Truyện Cô Giáo Thảo

    Đăng Ký

    Đăng ký tài khoản truyenmacothat.net

    Đăng nhập | Quên mật khẩu ?

    ← Quay về Truyện Cô Giáo Thảo

    Quên mật khẩu ?

    Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

    ← Quay về Truyện Cô Giáo Thảo