Nội dung truyện
Vết thương trên mông không nhiều nên rất nhanh đã thoa xong, Trần An Diễm định kéo quần nàng lại thì đột nhiên tầm mắt của cô lại bị mĩ cảnh trước mắt thu hút.
Diệp A Nhiên bộ ngực nửa ẩn nửa hiện trong lớp áo mỏng manh như đang khiêu khích người nhìn, Trần An Diễm nhìn một chút cơ thể đã nóng lên cổ họng cũng khô khốc, Trần An Diễm từ đang nhịn đến không còn nhịn nổi nữa, cô đưa tay bóp lấy một bên tiểu bạch thỏ khêu gợi kia.
Ân
Diệp A Nhiên khẽ kêu lên một tiếng, nàng đang bệnh cùng với tác dụng phụ của thuốc cho nên hành động đó không dễ làm nàng tỉnh giấc.
Tiếng nỉ non vừa rồi làm Trần An Diễm nghe vào tai như liều thuốc kích thích, dục vọng trong người Trần An Diễm sôi trào cô lật người Diệp A Nhiên lại, thò tay cởi hết nút áo nàng ra kể cả quần cũng không tha.
Bàn tay Trần An Diễm bóp lấy hai khối mềm mại của nàng nhẹ nhàng xoa nắn, đầu ngón tay trêu đùa hai viên ngọc nhũ cương cứng.
Ân
Diệp A Nhiên như con mèo nhỏ bị quấy rối vơ vơ móng guốc khó chịu đẩy bàn tay Trần An Diễm ra, Trần An Diễm sợ làm nàng tỉnh giấc nên chợt dừng tay lại, quan sát biểu tình lúc này của Diệp A Nhiên trông thật đáng yêu.
Đợi Diệp A Nhiên đã ngủ sâu trở lại, Trần An Diễm mới tiếp tục chơi đùa với hai quả mềm mại kia nhưng có chơi cỡ nào cũng cảm thấy không đủ thỏa mãn, vốn dĩ chỉ định chơi một chút lại không biết ma xui quỷ khiến thế nào bàn tay kia của Trần An Diễm đã di chuyển xuống bên dưới nàng.