Nội dung truyện
Sau cú đánh trời giáng của Tọt khiến Linh ngã xuống nằm im, Tọt cứ hôn vào vai rồi cổ Linh, nãy giờ nó cứ loay hoay trên người Linh. Cái da thịt của con gái mười tám đôi mươi khiến cho nó mê muội. Chiếc quần của nó sắp bị đâm thủng bởi cái thứ ghê tởm của những gã đàn ông đê hèn.
Hoà gào lên trong sự đau đớn, mợ giá như người nằm đó là mình chứ chẳng phải Linh. Mợ nhìn người con gái mình thương, năm lần bảy lượt vì mình mà đánh đổi mạng sống. Lần này, lại lần nữa cũng vì mình mà rơi vào nguy hiểm, nhưng cái nguy hiểm này nó khiến tâm can mợ đau gấp bội phần.
– Linh ơi! Mợ xin lỗi em…Linh ơi!
Từng tiếng nói của mợ cứ vang vọng trong tâm thức của Linh. Sâu thẳm nơi tâm thức của nó, nó tự hỏi rằng “là ai? là giọng nói của ai mà khiến mình đau lòng đến vậy? là giọng nói của ai mà quen thuộc đến vậy? là ai chớ?”.
Những lời nỉ non, cầu xin cứ vang lên liên hồi, nhưng buồn thay Phúc giờ đây chỉ thấy hả hê, nhìn thấy mợ càng van xin, càng yếu mềm hắn lại thích thú.
– tôi lạy cậu, trăm lạy cậu, cậu làm gì tôi cũng được thả Linh ra đi, tôi xin cậu!
– đúng rồi, van xin tao đi, haha..Tọt mày làm lẹ lên tao muốn thấy con ả này đau khổ!