Nội dung truyện
Lệ Sa chỉ lạnh nhạt liếc Thái Nghiên một cái, vẫn không buông tay Thái Anh.
Thái Anh cũng nhìn cô gái lạ mặt kia, đây là vợ bé của Lệ Sa sao? Xinh đẹp, trông thông minh sáng sủa, không có ngốc như nàng. Thái Anh bỗng tự ti mà cúi mặt.
-” Thái Anh là vợ tui, tui ở đây với Thái Anh là chuyện thường tình, mấy người làm cái gì như đi bắt ghen vậy?”
-” Mày, đồ mất dạy, dám ăn nói với thiếm mày vậy hả. Bộ mày quên ông nội nhờ mày cái gì rồi sao? Đồ bất hiếu.”
-” Hứ, bà đừng quên chính bà cũng là người bất hiếu. Nếu bà có hiếu với ông nội tui thì bà đã sinh cho ông nội tui đứa cháu rồi, chứ không phải chỉ có mình tui là cháu đích tôn để bà sợ tui giành hết tài sản của bà đâu.”
-” Mày, mất dạy”
Bà thiếm kia giậm chân bịch bịch, nghiến răng nghiến lợi nhảy cẩng lên vì tức, trông cứ như bị lên đồng. Cuối cùng bà ta cũng phải đi về trong cay cú.
…
Nhưng Lệ Sa không thể cứ ở nhà nàng, nhất là khi cha má nàng vẫn còn giận mà cứ đuổi khéo cô đi.