Nội dung truyện
Khánh Quỳnh dùng cả lòng bàn tay bóp lấy một bên mông em. Bóp thật mạnh, mới ăn đòn xong còn bị bóp vào… đau đến khó thở. Chân em đập mạnh xuống giường, một phản ứng tự nhiên của cơn đau.
– Cho em bao che người ngoài, nói dối chị.
– Em xin lỗi, em biết em sai rồi.
Tay Khánh Quỳnh lại bóp qua bên kia…
– Aaa đau… đau chị ơi, tha em… huhuuuuu…
Nhã Khanh lại được một lần giật thót cả tim. Chị mà không kiềm em lại nhiều khi lọt xuống nền rồi cũng nên.
– Tha em hả? Có dễ dàng quá không?
Khánh Quỳnh dầm khâm thả tay ra, đôi tay ấy xoa nhẹ nhẹ lên cặp mông sưng vù, mặt lại gian xảo kề sát mặt em mà hỏi.
– Sao, không trả lời được hả? Dám để chị ghen, dám bao che hai nữ nhi kia mà qua mặt người yêu này. Để tối nay chị cho em biết cái gì là đi không nỗi…
– Chị… chị… đừng mà…