Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Prev
Next

Cấp Dưới Của Dì - Chương 43

  1. Home
  2. Cấp Dưới Của Dì
  3. Chương 43
Prev
Next

Nguyên bước xuống giường, lòng rối bời. Vừa mới có được một buổi sáng ngọt ngào, lại lỡ dại thú nhận chuyện kia làm không khí nặng nề hẳn đi. Cô lặng lẽ đi xuống bếp, tay chân run run vì sợ chị sẽ giận thật rồi bỏ mình.

Cô lục tủ lạnh, tìm được ít trứng, vài lát thịt nguội và rau củ. “Thôi thì làm món trứng ốp la với sandwich cho nhanh, còn có thêm chút súp để chị ăn sáng cho ấm bụng…” .Nguyên tự nhủ, tay vừa làm vừa thở dài.

Mùi thơm của bơ và bánh mì dần lan tỏa, phần nào khiến tim cô bớt nặng trĩu. Nhưng trong đầu vẫn vang lên câu hỏi: ” chị có tha lỗi cho mình không ? “

Đúng lúc Nguyên đang loay hoay xếp dĩa thức ăn ra bàn, tiếng bước chân khẽ vang lên phía sau. Cô giật mình quay lại, thấy Bảo Anh đang đứng ở cửa bếp. Mái tóc chị còn ướt, gương mặt tuy đã bình tĩnh hơn nhưng đôi mắt vẫn vương chút buồn.

Nguyên nuốt khan, cố gượng cười:
– Em… em làm chút đồ ăn sáng cho chị. Chị ăn đi chứ để đói

Bảo Anh im lặng vài giây, rồi từ từ tiến lại gần. Chị nhìn dĩa thức ăn đơn giản nhưng bày biện rất gọn gàng, rõ ràng Nguyên đã dồn hết tâm ý. Chị khẽ ngồi xuống ghế, đưa mắt nhìn cô:
– Em biết nấu ăn từ bao giờ vậy?

– Em biết cũng lâu rồi
Nguyên cười gượng, cố che đi sự lo lắng.
Bảo anh hoi nhíu mày về suy nghĩ của mình
– Từ lúc biết có người yêu hay sau
Nguyên vội xua tay giọng như muốn khóc đến nơi
– Dạ không em… em biết lâu rồi nhưng mà đây là lần đầu tiên em nấu cho người khác ăn. Kể cả ở nhà em cũng không có thời gian nấu luôn.
Bảo Anh khẽ cong môi, ánh mắt dịu lại một chút. Chị cầm dĩa bánh mì, nếm thử một miếng, rồi thở dài:
– Không ngon lắm… nhưng là em nấu nên chị miễn cưỡng ăn đó.

Nguyên nghe vậy mà mắt sáng hẳn, như được cứu sống. Cô vội ngồi xuống cạnh, nắm lấy tay chị:
– Em xin lỗi, em biết chị buồn. Nhưng mà em hứa… chuyện đã qua rồi em không muốn chị bận tâm rồi buồn.Trong lòng em từ trước đến giờ , chỉ có chị thôi.

Bảo Anh nhìn sâu vào mắt Nguyên, đôi mắt chị ánh lên sự giằng co. Cuối cùng, chị đặt thìa xuống, đưa tay chạm vào má cô:
– Được rồi nói được thì làm được đó từ giờ chị sẽ dám sát bé, lén phén là chết với chị đó có biết chưa

Nguyên siết tay chị, giọng chắc nịch:
– Được từ giờ sẽ luôn theo sự định đoạt của chị .

Bảo Anh thoáng im lặng, rồi bất giác bật cười khẽ, ánh mắt chị long lanh:
– Con nít… mới tí tuổi mà đã vậy rồi Nhưng lần này chị tha cho.

Nguyên mừng rỡ, ôm lấy chị thật chặt. Cái ôm ấy mang theo cả lời cam kết, rằng cô sẽ không bao giờ để Bảo Anh tổn thương .

Từ hôm ấy, Nguyên hầu như chẳng còn muốn về nhà nữa. Căn hộ của Bảo Anh trở thành chốn đi về quen thuộc, ấm cúng như một gia đình nhỏ.

Sáng nào cũng vậy, Nguyên thức dậy sớm hơn, len lén rời khỏi vòng tay chị để xuống bếp. Lúc thì ốp la, lúc thì mì Ý, có hôm là cháo gà… món ăn chẳng cầu kỳ nhưng lúc nào cũng nóng hổi. Khi Bảo Anh còn ngái ngủ bước ra, đã thấy cô bé đứng chờ với nụ cười tươi rói:

– Ăn sáng đi rồi em chở chị tới công ty.

Bảo Anh vốn quen tự lập, nay bỗng dưng có người lo từng bữa ăn, từng đoạn đường, lúc đầu thấy gượng gạo, sau lại thành quen. Chị cũng không nói, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, trong lòng dần ấm áp hơn bao giờ hết.

Nguyên đưa chị đến công ty xong mới chạy qua trường. Chiều đến, vừa tan học là hối hả chạy ngay tới cổng công ty chờ chị. Có hôm trời mưa, Nguyên đứng run dưới mái hiên, tay cầm sẵn chiếc dù. Thấy chị bước ra, cô vội lao tới, nắm tay, mở dù che:

– Chị coi chừng ướt. Đi nhanh kẻo lạnh.

Những cử chỉ nhỏ nhặt ấy, dần dà, khiến Bảo Anh như thấy mình được nuông chiều, được thương yêu theo cách chưa từng có.

Tối về, cả hai cùng nấu cơm. Bữa cơm tuy đơn giản nhưng đầy ắp tiếng cười. Ăn xong, Nguyên thường trải gối mền trên sofa, nằm dài cùng Bảo Anh coi phim. Bé mèo Bắp lăn lộn trên bụng Nguyên, có khi chen vào giữa, có khi cuộn tròn nằm gọn trong lòng Bảo Anh.

– Giống y như một gia đình vậy đó.  Nguyên buột miệng, giọng nửa đùa nửa thật.

Bảo Anh quay sang liếc nhẹ, khóe môi cong lên:
– Chị cũng mong gia đình chúng ta mãi vậy

Nguyên ôm chị chặt hơn, cằm tựa lên vai chị, thì thầm:
– Em không dại gì làm mất gia đình này đâu.

Trong căn nhà nhỏ, tiếng phim vang lên, tiếng mèo kêu khẽ, tiếng cười xen lẫn tiếng tim đập. Với họ, thế giới ngoài kia ồn ào cỡ nào cũng không quan trọng nữa.

HẾT CHƯƠNG 43

Prev
Next

YOU MAY ALSO LIKE

NGÀY MÙA HÈ MẤT KHỐNG CHẾ NÓI DỐI
Tháng 8 28, 2025
Giáo Sư Tình Nhân
Tháng 9 1, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Tháng 7 27, 2025
CÔ GIÁO À!!!
Tháng 9 11, 2025
Truyện Les Hay
2 Chị Em Chịch Nhau
2 Chị Em Chịch Nhau
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Cô Nàng Les Nữ Sinh Dâm Đãng
Chương 2 Tháng 6 17, 2025
Chương 1 Tháng 6 17, 2025
Cấp Dưới Của Dì
Chương 60 2 ngày ago
Chương 59 2 ngày ago
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
Tình Yêu Bắt Nguồn Từ Quan Hệ Cô Trò
101 Tháng 8 29, 2025
100 Tháng 8 29, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3_truyenles.net
Đụ Con Bạn LES Thời Cấp 3
phần 4 Tháng 6 27, 2025
Phần 3 Tháng 6 27, 2025

Comments for chapter "Chương 43"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved