Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

Em Không Hề Tồn Tại - Chương 22

  1. Home
  2. Em Không Hề Tồn Tại
  3. Chương 22 - Một Ngày Im Lặng
Lùi
Tới

Ngày hôm nay là ngày nghỉ cũng là ngày mà Vân An sẽ được nàng dạy kèm. Chỉ là hôm nay nàng không đến, không đến dạy kèm nó nữa, chắc là nàng dứt quyết rồi. Vân An tiến lên phòng, mở cánh cửa ra, lại một loạt hình ảnh hiện lên trong đầu nó, là những gì nó cùng học với nàng.

Những hình ảnh lượt nhanh lặp lại trong đầu của nó. Trong cặp mắt lại còn thấy nàng giảng bài mình, rõ ràng nhưng cũng nhanh biến mất.

Nét mặt trầm ngâm, nó tiến đến bên bàn học. Ánh mắt lượt nhìn một lượt, nét mặt nó nhăn lại ngồi xuống ghế, lưng ngã vào thành ghế. Lại một hình ảnh lặp lại trong đầu của nó.

” Còn nữa, đừng coi cô là đồ dùng để em nắm chặt như vậy, cô cũng biết đau. “

” Nếu em không muốn học. Từ nay cô sẽ không đến dạy em nữa. ”

” Cô không dạy nữa. Cô mệt rồi… “

” Hay là mày thích cô ta ? Nghe tao chê bai mày không kiềm lòng được ? Mày đúng là thứ ghê tởm mà !? “

Từng câu nói hôm đó của nàng lặp lại bên tai lẫn trong đầu của nó. Dáng lưng lạnh lùng những ngày qua. Rồi lại nhớ đến câu nói của tên đó.

” Hay là mày thích cô ta ? Nghe tao chê bai mày không kiềm lòng được ? Mày đúng là thứ ghê tởm mà !? “

Những lời hôm đó tên đó nói khắc sâu vào tâm trí nó, nó vẫn chưa nguôi được cơn hậm hực lần đó. Nhưng mà toàn bộ đều là bôi nhọ nàng hơn là nói nó. Nó nhìn nhận ra rồi còn không buông bỏ cơn thịnh nộ.

Chẳng thể hiểu bản thân bị làm sao cả. Trong đầu lúc lại là hình ảnh của nàng không thì là những lời nói của nàng của những tên đó lặp đi lặp lại trong đầu nó.

” Mày có tình cảm với cô Liễu à ? “

Một câu nói hiện lên trong đầu nó, khiến nó tỉnh ngộ sau một loạt suy nghĩ. Nét mặt trầm ngâm khó hiểu. Vân An lại tự buộc ra một câu cho chính mình…

” Không lẽ mình có tình cảm với cô ta ? ” Nó tự hỏi chính mình không biết là có gì đó với Liễu sao ?

” Không thể… ” Nó chối bỏ, lắc đầu muốn quên đi một dấu hỏi lúc này cần tìm đáp án

Nhanh đến ngày hôm sau, chủ nhật là ngày cả đám tụi nó cùng đi chơi. Tụi nó mỗi đứa mỗi con xe. Đi nơi này nơi nọ miễn là vui là được.

Phiên Vân An, nó vẫn như thế. Nét mặt không tốt hơn tí nào. Vẫn y một kiểu. Hy Nguyệt và Lâm Huân đi cạnh chán ngán. Hai đứa thừa biết nguyên do là đâu. Nhưng nó một mực chối bỏ thì hết nói nổi.

Còn Liễu, nàng cùng Hương đưa Trang đến bệnh viện tái khám lại. Bác sĩ khám cho Trang là Hạ Tú.

” Trang sao rồi bác sĩ ? ” Liễu liền hỏi, Trang chẳng nghiêm túc lo cho bản thân gì cả

” À, không sao. Đã khỏe rồi, vết thương lành hẳn rồi nên mọi người yên tâm. “

” Nhưng cũng tránh gây tác động đến đầu. Vừa hồi phục. Cô cũng cần cân nhắc cô ấy không được suy nghĩ lo lắng quá nhiều. Qua một tuần nữa sẽ không sao nữa. ” Hạ Tú trả lời, nhắc nhở Trang trong thời gian vừa lành bệnh

” Dạ. Cảm ơn bác sĩ. ” Liễu khẽ gật đầu

Khám bệnh xong cả ba ra về. Trên đường đi cùng phiếm mỏng vài câu với nhau.

” Trang à, bà nhớ phải làm theo lời bác sĩ nói đấy. Không thì không đi làm được đấy. ” Liễu nhắc Trang nhớ kỹ lời Hạ Tú dặn

” Tôi biết rồi. “

” Bà đang nghĩ gì vậy ? ” Hương thấy Trang từ khi khám cứ im lặng ra khỏi bệnh viện lại trầm ngâm ra đấy

” À, tôi đang thắc mắc. ” Trang vẫn một kiểu mặt đấy

” Trang thắc mắc chuyện gì ? ” Liễu không hiểu lời Trang nói, vừa khám xong còn thắc mắc chuyện gì nữa

” Hạ Tú, cái tên tôi nghe sao quen lắm. Dường như tôi gặp ở đâu rồi. “

” Quen sao ? ” Liễu thấy lạ quay sang hỏi, đây là lần đầu gặp Hạ Tú sau khi tỉnh dậy đã nói quen rồi dù chưa từng gặp mà

” Phải, tôi gặp người này lâu rồi thì phải. Nhưng không rõ là phải không nữa. ” Trang cố nặng ra một ít trí nhớ về cái tên này nhưng không nhớ được gì cả

” Thôi, bà không nhớ đừng cố. Tự khắc nhận ra. Đừng cố lại ảnh hưởng đến vết thương. ” Liễu ngăn Trang đang cố nhớ bằng được về ký ức gì đó

” Nghe lời Liễu đi. Tốn tiền thuốc của tôi lắm rồi đấy. ” Hương dõng giọng, thoang thoáng đôi chút giọng điệu gằn nói chỉ để chọc Trang. Tiền thuốc than tiền khám cũng là Hương bỏ ra trả tất. Hương chỉ để Liễu mua vài đồ lặt vặt cho Trang còn lại không để Liễu trả và bỏ tiền ra nhiều

” Cảm ơn bạn tốt nhiều. Mà thôi cái giọng đó đi ha. ” Trang lia mắt nhìn, tiện bất lỗi cái giọng gằn của Hương

Liễu đi cạnh không khỏi cười. Nàng bất lực với những lần cả hai đi cùng nhau là lại nói qua lại có chuyện mới chịu.

Ngày hôm nay cũng không có gì. Nhanh đến sáng thứ hai. Buổi chào cờ vừa kết thúc. Tất cả vào học tiết đầu tiên trong ngày đầu tuần.

Hôm nay, Liễu bận diện bộ đầm ôm quá gối lụa đỏ, may những sọc ngang dọc vàng trên đầm. Kín đáo toát thanh lịch nhã nhặn, búi gọn gàng tóc lại, trên gương mặt vẫn đeo kính. Làm cho nàng thêm ôn tồn nhẹ nhàng sang trọng thêm. 

Tiết đầu của lớp Liễu. Bước vào trong lớp, không khí im ắng thường lạ. Nhưng như vậy cũng tốt hơn. Liễu tiến đến bục giảng lớp.

” Lớp đứng ! ” Nữ lớp trưởng hô hiệu lệnh cho lớp

Lượt toàn lớp, nàng gật đầu có thể ngồi. Rồi quay về bàn giáo viên hạ mình xuống ghế.

” Lớp, chúng ta ôn tập thôi. Lấy đề cương ra hết đi. Cô giảng không hiểu cứ nói cô biết. ” Liễu lấy đề cương ra, bắt đầu ôn tập cho lớp

” Hai tiết văn chắc là tao sẽ nhanh tiếp thu kiến thức dài ngoằn này nhanh thôi !? ” Nữ lớp trưởng tỏ vẻ đắc ý nhìn những dòng chữ trên đề cương

” Cũng phải thôi. Bình thường văn nó dài lại nhiều kiến thức. Nay cô Liễu rút ngắn dạy ý chính dễ hiểu hơn. ” Nữ lớp phó biết trước đến giờ lớp trưởng than vãn nhất là môn văn nhưng giờ nhìn nó nhìn tờ đề cương với ánh mắt này thì hết nói

Hai tiết văn kết thúc. Vừa vặn đủ để nàng ôn xong các phần kiến thức cần thiết khác. Đám học sinh chạy ra chơi. Liễu thu dọn giấy tờ vào túi xách đi dạy. Vẫn không để ý đến Vân An. Một cái nhìn về phía nó cũng không có, nguyên hai tiết không hỏi lấy nó một câu chỉ hỏi đồng loạt tập thể lớp thôi.

Liễu thu dọn giấy tờ xong liền rời đi. Nó vừa hay cùng cậu và nhỏ đi vào lớp. Nàng lướt ngang qua nó, nét mặt thản nhiên không để tâm đến hiện diện của nó lúc này. Dáng người Liễu lặp lại cảm giác lạnh lùng cho nó. Vân An có chút để ý nhưng cũng mau hết đi. Nó tiến về chỗ ngồi của mình không quan tâm thêm gì nữa.

Một phía khác, vừa nghe chuông reo. An Minh vội vàng chạy ra khỏi lớp. Nó đang tìm Thu Linh. Nó không thể trơ mắt nhìn cô ấy mệt vậy. Dù cho là chưa không ưa thích gì nó nhưng biết được cô ổn thì nó chịu một chút không sao.

Bước ra khỏi lớp, lớp nó ở cuối hành lang. Nó chạy thẳng dãy hành lang, phía xa tận đầu dãy là lớp 11A vừa lúc Thu Linh ra khỏi lớp cùng học sinh nào đó. Nó vội nhanh chân hơn để theo kịp bước chân của Thu Linh.

” Cô… ” An Minh vừa theo kịp vừa mở miệng lại khựng lại, trước mắt nó là Thu Linh nắm tay với nữ học sinh trong lớp cô vừa dạy xong, tay đan nhau còn vui vẻ nhìn nhau trò chuyện

An Minh uất nghẹn ngay cổ họng. Trong lòng hẫng hiu. Cảm giác tổn thương xuất hiện lúc nào cũng không hay. Chỉ biết là không thể nói nên lời, nghẹn thở chỉ biết nhìn hình ảnh trước mắt. Khóe mắt dần đỏ hoe lên.

” Em nay tiến bộ hơn nhiều rồi đấy. Học giỏi lắm. ” Thu Linh khen nữ sinh đi cùng, cô cười cô thật sự thoải mái như vậy nhưng không hay biết có ai đã chết lặng bởi cái điều này

” Dạ, cảm ơn cô. Đều là có cô chỉ dạy em mới vậy mà ” Nữ sinh kia cũng vui vẻ đáp lại

” Được cái miệng đấy. Nhưng cũng đâu phải nhờ cô hết. Còn là nhờ vào năng lực cố gắng của em hết đấy. ” An Minh nghe tất cả những gì Thu Linh nói. Bỗng thấy buồn cười

Năng lực ? Thật buồn cười. Nó cũng cố gắng học bằng chính mình chỉ để được Thu Linh vừa ý. Chưa để cô phải giúp một bài nào. Mà có muốn được cô ấy chỉ cho cũng không có chuyện đó. Chưa lần nào cô ấy thật sự giảng bài tận tình cho nó.

Bây giờ nghe những lời nói từ Thu Linh với người khác. Sao cảm thấy như đã ngu ngốc một điều gì đó thật không đáng.

” Cuối giờ lên phòng gặp cô nhé. ” Thu Linh dặn dò cô nữ sinh đó

” Dạ… “

Thu Linh ý thức có người phía sau. Liền quay lại. Là An Minh, sắc mặt của cô lại như trước, nụ cười khép lại. Hàng mày nghiêm lại ánh mắt không phải là sự chào đón cho nó nhưng bàn tay vẫn nắm tay nữ sinh đó chưa buông ra.

An Minh cười nhạt. Lại là vẻ mặt đó với nó !? Không thể khác được sao ?

” Em sao vậy ? ” Thấy nó im lặng ra đấy. Thu Linh nhíu mày cất giọng hỏi

” Em… ” Nó muốn hỏi cô đã khỏe chưa. Nhưng lại không thành lời, ánh mắt dán vào hai tay hai người họ nắm lấy nhau thật thân thiết

” Em làm sao ? Không giải bài được à ? Để đến tiết tôi rồi tôi giảng. Chút bài đó cũng đâu đến khó. ” Thu Linh chưa biết được điều nó muốn nói lại cho là nó không biết làm bài

” Vậy đi. Em ôn mấy cái dễ. Đến giờ văn tôi giảng. ” Thu Linh không để nó nói bất cứ gì để cô hiểu

” Mình đi xuống căn tin thôi. ” Thu Linh sang với cô nữ sinh, nét mặt thay đổi tức thì. Mặc nó còn ở đó nắm tay cùng nữ sinh đó rời đi

An Minh đứng lặng đó khi cả hai người đã xuống cầu thang nó mới quay đi. Dọc đi bước chân nó cứng ngắc mang nặng một loạt suy nghĩ.

” Cuối giờ lên phòng gặp cô nhé ! “

An Minh nhớ lại câu nói vừa nãy của Thu Linh. Khóe môi cười nhạt hơn hết. Lòng trống rỗng không chứa gì thật lạnh lẽo lúc này.

Cái gì mà năng lực chứ ? Cố gắng vậy chưa đạt đến yêu cầu của cô sao ?

Nét mặt cho nó và với họ trái ngược hoàn toàn. Thật vô nghĩa mà, chẳng thể hiểu nổi vì sao có thể như thế. Nếu không phải là nó phía sau lúc nãy thì nét mặt cô có vậy không ?

Tại sao lần nào cũng chỉ nghĩ nó không học được phải hỏi bài. Nó làm được giải được hết mà, nhưng chẳng được cô để ý thì hơn.

” Hừm. ” An Minh ứa lệ nóng trong cặp mắt đỏ ngầu, nó nhớ lúc tận mắt thấy Thu Linh và nữ sinh đó nắm tay nhau. Rồi cùng nhau cười nói

Phía Vân An, nó vừa ra khỏi lớp vừa quay lại đã thấy nàng. Nàng cầm bìa kẹp trình ký chứa tài liệu cầm bên tay. Vừa bước đi lại chạm mặt nó.

Nó dừng lại, cũng chẳng hiểu vì sao. Cần một điều gì đó từ nàng nhưng nó lại không phủ nhận điều này. Vẻ mặt vẫn không thể hiện bất cứ điều gì.

Nàng nhìn vậy. Chắc là muốn hỏi nàng có thể im lặng xuyên suốt vậy sao. Liễu thở dài bên trong liền mở giọng.

” Mấy nay cô đang mệt. Không tiện nói nhiều. Em không hiểu bài hãy nói cô. ” Liễu thành thật. Đúng là nàng mệt nhưng cũng không quên mình đã nói gì trong lần đó

Vân An nhận được lời từ Liễu. Cũng chẳng thể biết là nàng đang còn giận hay là nguôi giận nữa.

Liễu dứt câu cũng bước đi. Không để lại thêm câu gì. Nó cũng hiểu ít ra nàng vẫn chưa hết giận nó. Dáng vẻ lạnh lùng đó còn lặp lại. Nhưng vừa nãy nàng nói là mệt, không biết là vì đó mà trở nên vậy không nữa.

Tiết học trôi nhanh đến ra về. Tất cả mau chóng về nhà ai náy khi ra khỏi cổng trường.

Còn An Minh, nó lần nữa lên tận phòng Thu Linh. Nó muốn hỏi dứt khoát. Mặc kệ vừa nãy chứng kiến điều gì.

Vừa đến trước phòng Thu Linh. Chưa thấy nữ sinh đó đâu cả. Chỉ thấy mỗi Thu Linh loay hoay dọn đồ vào túi xách đi dạy. Vừa xong ngẩng lên thấy An Minh trước mắt Thu Linh lại hỏi.

” Em làm gì ở đây vậy ? ” Thu Linh chẳng hiểu vì sao mọi lần tìm đến cô nó cứ thừ người ra đó để mình phải mở giọng trước

” Cô khỏe chưa ? ” An Minh cố gắng lạnh giọng đi, có quan tâm có lo lắng nhưng không rụt rè như trước nữa

” Tôi khỏe rồi. Cảm ơn em quan tâm. ” Thu Linh thành thật, nhưng chẳng mấy bộc lộ cảm xúc thể hiện sự cảm ơn mấy

An Minh nhận được câu trả lời. Đã hỏi xong nó cúi đầu rồi quay đi. Nó cũng không có đủ mạnh mẽ đứng đối diện với cô được. Từng bậc cầu thang nó bước xuống theo những cảm xúc một dâng, uất nghẹn, nóng ửng hai bên khóe mắt. Lòng nặng trĩu.

Ra đến sân trường. Nó thở phào nhẹ nhõm. Chẳng tốt lên tí nào. Đối diện trước Thu Linh thật khó mà.

Liễu cùng đường, chỉ sau An Minh vài bước. Lại bắt gặp dáng vẻ rầu rỉ của nó. Nàng lo lắng vội đi đến bên.

” An Minh ? ” Liễu đến bên cạnh nó, nhìn gương mặt đỏ ửng của nó nàng lại lo thêm

” Em làm sao vậy. Sao lại khóc ? ” Liễu hỏi nó, nó cố bình tĩnh cảm xúc ngẩng lên nhìn Liễu, nó lắc đầu đáp

” Không sao cô. Chỉ là em có chút mệt nên vậy đó cô. ” An Minh biện cớ, nói ra được gì. Mà nó cũng không muốn nói cho Liễu biết. Bởi vì nàng quan tâm nó qua rồi, nó không muốn phiền nàng

” Em về nghỉ ngơi. Đừng để bệnh. Sắp thi rồi, ôn bài mà không hiểu nhắn hỏi cô. Đừng tự ép bản thân quá. ” Liễu nhắc nhở nó

” Dạ. Em cảm ơn cô. ” Cũng là Liễu, mãi là Liễu luôn xuất hiện khi nó gặp khó khăn gì luôn chấn an và an ủi nó. Ngay cả bài học, đều có Liễu giúp đỡ chỉ dạy cho nó rất tận tình. Nhận ra mình đã quên mất còn có người giúp đỡ mình rất nhiều.

Phải cảm ơn Liễu luôn hết lòng giảng dạy cho nó từ khi không được Thu Linh quan tâm, trước kia Thu Linh chẳng hay đến nó. Bài vở phải tự làm không hiểu cũng chẳng thể nói. Nhưng rồi Liễu lại dạy cho nó trong một lần dạy. Từ đó mới có nó học được như hôm nay.

Thu Linh vừa xuống, cô thấy An Minh và Liễu đi cùng nhau. Nhìn An Minh tự nhiên nói chuyện với Liễu hơn là trước mình. Càng khiến cô mất thiện cảm với nó hơn. Tại sao phải bày cái dáng vẻ đó trước mặt cô vậy. Nó muốn đùa lắm sao…

_________________________

– Người có lòng. Lại chẳng được nhận lại gì. Người vô tình lại hưởng rất nhiều !

– Liễu mềm lòng, tốt tính để rồi phải tự nói ra ba chữ ” Cô Mệt Rồi ” . Không thể nhân nhượng cho Vân An nữa.

– Và giống hệt như An Minh vậy. Hết lòng chịu đựng rồi lại phải chứng kiến một hình ảnh đau lòng dù là một điều bình thường.

* Bình luận – bình chọn cho câu chuyện sắp có biến. Và góp kịch tính hơn không khí trong truyện.

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Về thăm trường, thăm cả cô giáo_truyenles.net
Về thăm trường, thăm cả cô giáo
Tháng 7 27, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Tháng 6 20, 2025
Hãy nắm lấy tay em_truyenles.net
Hãy nắm lấy tay em
Tháng 7 11, 2025
Người Là Nắng Ấm_truyenles.net
Người Là Nắng Ấm
Tháng 6 28, 2025
Truyện Les Hay
Đè nhau tới ngạt thở les 18+_truyenles.net
Đè nhau tới ngạt thở les 18+
Chap 7 Tháng 7 8, 2025
Chap 6 (1) Tháng 7 8, 2025
Hắc Dục_truyenles.net
Hắc Dục
Chap 5 Tháng 7 5, 2025
Chap 4.5 Tháng 7 5, 2025
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Bé thực tập sinh hư hỏng_truyenles.net
Bé thực tập sinh hư hỏng
Chương 8 Tháng 7 15, 2025
Chương 7 Tháng 7 15, 2025
Chị dâu là người tình_truyenles.net
Chị dâu là người tình
Chương 8 Tháng 7 6, 2025
Chương 7 Tháng 7 6, 2025
Sống Chung Với Con Dâu_truyenles.net
Sống Chung Với Con Dâu
Chương 27 Tháng 7 19, 2025
Chương 26 Tháng 7 19, 2025

Comments for chapter "Chương 22"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved