Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

XUYÊN THÀNH TRA A SAU ĐEM PHẢN DIỆN ĐÁNH DẤU - CHƯƠNG 139

  1. Home
  2. XUYÊN THÀNH TRA A SAU ĐEM PHẢN DIỆN ĐÁNH DẤU
  3. CHƯƠNG 139
Lùi
Tới

Qua tìm hiểu, Cố Tri Cảnh phát hiện sữa mẹ và sữa bột không khác nhau nhiều, sữa bột hiện nay về cơ bản có thể thay thế sữa mẹ, phương diện dinh dưỡng cũng có thể bù đắp những thiếu hụt của sữa mẹ.

Chỉ là đột nhiên cắt sữa mẹ chắc chắn không tốt, người mẹ cũng cần con bú sữa để giúp xoa dịu, bởi vì Omega mang thai có rất nhiều bất tiện.

Sau đó Cố Tri Cảnh đã làm một phép thay thế tương đương, cô nghiêm túc cầm máy tính bảng cho Dã Trì Mộ xem, nói: “Vì con, vì em, chị nghĩ chị có thể hy sinh một chút chính mình, để chị đến thay thế con giúp em xoa dịu, còn các con thì cứ uống sữa bột đi.”

Dã Trì Mộ nếu không phải sợ rách vết thương, nàng có thể giơ chân lên đạp Cố Tri Cảnh từ lầu hai xuống lầu một. Nàng đã bị Cố Tri Cảnh làm cho tức đến muốn cười.

Không, đã cười rồi.

Bác sĩ cũng đề nghị như vậy, dù sao cũng là hai đứa nhỏ, Dã Trì Mộ mà cứ phải cho bú liên tục, cặp song sinh ăn không đủ no, nàng lại không được nghỉ ngơi tốt, cơ thể hồi phục chậm, mẹ và con đều rất vất vả. Bây giờ bắt đầu cho con uống sữa bột sẽ tốt hơn, sau này đặt vào lồng ấp, dùng Pheromone để trấn an.

Người mẹ mang thai muốn cho con bú, còn phải giải phóng Pheromone thì quá mệt mỏi.

Sau này hai người mẹ chỉ cần thỉnh thoảng giải phóng Pheromone một cách thích hợp, rồi một ngày cho bú một hai lần để ổn định quan hệ mẹ con, cho các con có cảm giác an toàn là được.

Dã Trì Mộ không nhịn được, đợi bác sĩ và người chăm sóc trẻ sơ sinh đi rồi, nàng hỏi Cố Tri Cảnh: “Chị có phải đã mua chuộc bác sĩ không.”

Cố Tri Cảnh đứng bên cạnh nôi chơi với con, bàn tay nhỏ xíu vỗ vỗ vui vẻ, cô cúi người không nhìn Dã Trì Mộ, nói: “Chị có thất đức như vậy sao, chị đây là vì em, vì con.”

Nói nói, khóe miệng không nhịn được cong lên cười, “Em mỗi ngày chăm sóc cả hai đứa, chị đau lòng em lắm, hơn nữa, nghe bác sĩ chắc chắn không sai.”

Cô cầm một món đồ chơi nhỏ hình cỏ đuôi chó đùa các thiên thần nhỏ, cỏ đuôi chó lắc qua lắc lại đặc biệt đáng yêu, bàn tay mũm mĩm hồng hào của con gái vung vẩy trong không trung, bắt loạn.

“Không chừng các con lại thích sữa bột hơn đấy.” Cố Tri Cảnh nói, “Đúng không, Hương Hương.”

Dã Trì Mộ chỉ có thể nhìn cô bất đắc dĩ cười.

Tối nay, cặp song sinh ngủ, Cố Tri Cảnh dắt nàng xuống lầu đi dạo, hai người tay nắm tay, Cố Tri Cảnh có thói quen đỡ eo nàng. Dã Trì Mộ hiện tại đã hồi phục rất tốt, về cơ bản không cần chăm sóc, Cố Tri Cảnh vẫn trước sau như một, có thói quen bảo hộ nàng.

Mùa thu đã đến, rất nhanh sẽ là mùa đông.

Dã Trì Mộ đứng dưới gốc cây, nhìn thấy lá cây rơi xuống, nàng đưa tay bắt lấy một chiếc lá khô đang lơ lửng trên không trung.

Nàng đột nhiên nghĩ đến hình ảnh ở bệnh viện trước đây, khi đó không biết sinh tử của Hạ Hoan Nhan và Giang Vô Sương, cả hai đều lo lắng. Hiện tại các nàng có gia đình, sự nghiệp và cả con cái, cảm giác như mới chỉ là chuyện trong chớp mắt.

Thật nhanh, các nàng đều đã làm mẹ rồi.

“Trước đây căn bản không nghĩ đến chúng ta sẽ có con… cũng không thể nói như vậy, chỉ là nghĩ đến, nhưng không dám nghĩ như vậy, ấm áp lại bình tĩnh.” Dã Trì Mộ nói, nắm lấy chiếc lá nhỏ xoay tròn.

“Vậy em có thích không?” Cố Tri Cảnh hỏi.

“Thích.” Dã Trì Mộ dựa vào Cố Tri Cảnh, trước đây quá mệt mỏi, hiện tại xem như được nghỉ ngơi thật tốt. Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, “Rất vui, rất thích trạng thái này.”

“Chị cũng vậy.” Cố Tri Cảnh nói.

Gió thu thổi lên sẽ lành lạnh, Cố Tri Cảnh khoác áo choàng lên vai nàng, hôn nhẹ lên má Dã Trì Mộ. Bàn tay Cố Tri Cảnh nhẹ nhàng đặt ngang hông nàng, hai người cứ thế yên lặng đứng rất lâu.

Các nàng một lần nữa nhìn nhận lại thế giới này.

Thế giới sau khi thoát khỏi sự khống chế, mỗi người đều đang đi theo cách của mình, không còn giống như những con rối bị sắp đặt cả đời. Người bên ngoài thế nào các nàng không rõ ràng, nhưng hai người các nàng hạnh phúc là đủ rồi.

Cố Tri Cảnh cúi người hôn lên môi Dã Trì Mộ.

“Cố phu nhân.” Cô gọi bằng cách xưng hô này.

Trong lòng Dã Trì Mộ càng thêm ngọt ngào.

·

Tên của hai bảo bối cuối cùng cũng được đặt, gần một năm trời, quá trình vô cùng gian nan. Nếu không đặt được nữa, hai bé thật sự sẽ phải gọi là Hương Hương, Mỹ Mỹ.

Một bé tên là Cố Triêu Mộ, một bé tên là Dã Hi Cảnh.

Dã Trì Mộ thấy trong khu bình luận của fan mình, mọi người rất nhiệt tình giúp nàng đặt tên, đều biết nàng sinh đôi con gái.

Cố Thế Xương còn định lật từ điển, Dã Trì Mộ không cho, trực tiếp quyết định, tên này không đổi, nghe có ý cảnh biết bao, sớm sớm chiều chiều, có mặt trời còn có cảnh, tên của hai người cũng thêm vào, còn có thể biểu đạt tình yêu của mẹ.

Dã Trì Mộ nhìn về phía Cố Thế Xương đang cau mày, nói:

“Ba, ba xem, còn có cả ba ở trong đó.”

Cố Thế Xương không hiểu, “Ta ở trong đó thế nào.”

“Bảo bối của con họ Cố mà!”

Cố Thế Xương cảm thấy có vấn đề, lại thấy nàng nói rất đúng, như bừng tỉnh ngộ, “Đúng vậy.”

“Ba lại nhìn xem, chữ Mộ này, có phải có hai chữ Nhật không, hai chữ Nhật kết hợp lại đại biểu cho cái gì?”

Cố Thế Xương lập tức hoàn hồn, “Xương!”

“Đúng không, đúng không, có cảm thấy chúng ta là một gia đình hạnh phúc năm người không, không chỉ có tình yêu của hai mẹ, còn có tình yêu của ông ngoại?”

“Ừm, ta cũng thích cái tên này, hai ngày nữa ta chọn ngày lành tháng tốt liền đi làm khai sinh cho các cháu.” Cố Thế Xương đứng bên nôi, nhẹ nhàng đùa với hai tiểu công chúa nhỏ, “Hướng Hướng có thích ông ngoại không, tiểu Hi có muốn ông ngoại không, ông ngoại ôm một cái.”

Cố Tri Cảnh đứng bên cạnh, cô biểu hiện không mấy vui lòng, nói: “Con của tụi con tại sao phải thêm tên của ba vào.”

“Ai cần con lo?” Cố Thế Xương lạnh lùng liếc cô một cái, tiếp tục nựng nịu hai cháu gái, “Ôi đừng sợ, không phải hung con đâu, là hung mommy của con đấy.”

Trong lòng ông cũng biết tính hai đứa nhỏ này, ngẫm lại hai tôn nữ đáng yêu như thế, mấy cái tên này thật sự rất có ý nghĩa. Ông liền nhắc đi nhắc lại suốt nửa ngày, chẳng còn nhớ đến chuyện tra từ điển đặt tên nữa.

Cố Tri Cảnh và Dã Trì Mộ nhìn nhau cười một tiếng, cuối cùng cũng đã quyết định được tên.

Dã Trì Mộ cũng ở trên Weibo cảm ơn mọi người đã giúp đặt tên.

Có người rất muốn xem cặp song sinh trông như thế nào, có người lại khuyên nàng không nên để lộ diện mạo các con trước truyền thông. Truyền thông vốn khó chịu, thích bình phẩm ngoại hình của trẻ nhỏ, bảo nàng phải bảo vệ tốt bản thân và các con.

Dã Trì Mộ ở giới giải trí đã nhiều năm, fan hơn trăm triệu, có người yêu mến nàng, cũng có người ghét nàng. Sau thời gian sàng lọc, những người ở lại đa số là fan chân chính.

Hai người họ bảo vệ các con rất cẩn thận, không để truyền thông chụp được. Dã Trì Mộ sinh con trong nước, ít khi xuất ngoại cũng ít ra ngoài, trung tâm ở cữ lại thuộc về tài sản của nhà mình, vô cùng an toàn.

Theo từng ngày trôi qua, lúc cặp song sinh hơn một trăm ngày tuổi, đúng dịp một ngày tuyết rơi, các nàng bàn bạc chuẩn bị chụp ảnh kỷ niệm cho các con.

Bởi thời tiết lạnh, Cố Thế Xương đề nghị mời nhiếp ảnh gia đến trung tâm ở cữ để chụp. Dã Trì Mộ không đồng ý, nàng ở nhà đã sắp buồn chán đến hỏng rồi, rất vất vả mới có cơ hội ra ngoài hít thở không khí.

Cố Tri Cảnh tin rằng mình có thể chăm sóc tốt cho nàng, liền bỏ phiếu tán thành. Thế là cả nhà chiều theo ý nàng, giúp đặt studio chụp ảnh. Dã Trì Mộ mặc áo lông thật dày, đội mũ kín, ra ngoài đưa tay hứng bông tuyết, bông tuyết rất nhanh tan trên đầu ngón tay.

Cố Tri Cảnh quàng khăn choàng cho nàng, đẩy xe nôi. Hai tiểu thiên thần lần đầu tiên thấy tuyết liền múa may thích thú. Cố Thế Xương vội kéo rèm che xe nôi xuống, hấp tấp dặn: “Không thể để gió lạnh thổi vào, hai đứa còn quá yếu, Tri Cảnh, nhanh, đeo khẩu trang cho Trì Mộ, đừng để cảm lạnh.”

“A, ba thật là.” Cố Tri Cảnh vừa chê ông dài dòng, vừa ngoan ngoãn làm theo, không nỡ để vợ bị cảm.

Có Cố Thế Xương phụ chăm con, Dã Trì Mộ và Cố Tri Cảnh nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không cần suốt ngày dán mắt vào hai con gái. Ông ngoại lại rất biết cách dỗ trẻ, nhiều khi cặp song sinh khóc, hai mẹ đều bó tay, chỉ có ông kiên nhẫn dỗ dành.

Chăm trẻ con quả thực là công việc cực nhọc.

Cố Thế Xương mỗi ngày còn dạy các bé tập ê a. Hiện tại hơn ba tháng, hai tiểu công chúa nhỏ đã biết bập bẹ, còn biết cười theo người lớn.

Lên xe, Dã Trì Mộ nhận được điện thoại của Hạ Hoan Nhan. Cô ấy cũng muốn cùng các bé chụp ảnh chung, còn nói sẽ trả tiền chụp ảnh cho cả nhà.

“Tụi tôi ở studio chụp, địa chỉ gửi cho cô, lát nữa cô tự đến nhé.” Dã Trì Mộ nói.

“OK OK, tôi về thay bộ quần áo.” Hạ Hoan Nhan rất xem trọng, cô ấy còn nói: “Tôi sẽ mang cả Tiểu Sương theo, không biết Bạch Thanh Vi có đến không, hai ngày trước tôi thấy chị ấy còn đang chuẩn bị quà trăm ngày cho hai công chúa nhà cô đấy.”

Lâu như vậy, bên cạnh Bạch Thanh Vi vẫn chỉ có Liễu Sấu, Liễu Sấu rất dính Bạch Thanh Vi, về cơ bản sẽ không rời xa chị ấy. Bạch Thanh Vi vẫn không cho Liễu Sấu thân phận bạn gái.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được Liễu Sấu thích Bạch Thanh Vi, ngay cả fan của Liễu Sấu cũng đã nhìn ra, dần dần tất cả mọi người rất mong đợi các nàng ở bên nhau. Nhưng Bạch Thanh Vi chính là cái Bạch Thanh Vi đó, cứng đầu, vẫn luôn không chịu nhượng bộ.

Cố Tri Cảnh cầm ngón tay Dã Trì Mộ, đầu tiên là véo nhẹ ngón áp út của nàng, cúi đầu nhìn sang, nói: “Em không đeo nhẫn à?”

“Nhẫn không tiện lắm.” Dã Trì Mộ khẽ nói.

“Hôm nay phải chụp ảnh.” Cố Tri Cảnh nói, từ trong túi lấy ra một chiếc hộp. Dã Trì Mộ lùi người ra sau, cánh tay đè lên tay vịn ghế sofa, Cố Tri Cảnh từ trong hộp lấy ra một chiếc nhẫn, cô nhẹ nhàng đeo vào ngón tay Dã Trì Mộ.

Dã Trì Mộ có phần hơi kinh ngạc nhìn cô, rõ ràng Cố Tri Cảnh biết nàng không đeo nhẫn, mà lại lén lút chuẩn bị một chiếc.

Cố Tri Cảnh đeo cho nàng, là một viên đá quý đen. Dã Trì Mộ đã lâu không đeo, ngón tay cảm giác nặng trĩu.

Cố Tri Cảnh hôn lên ngón tay nàng, ngón tay đặt lên mu bàn tay nàng, hai viên đá quý nhẹ nhàng va chạm, nói: “Chị hiện tại cảm thấy đặc biệt hạnh phúc.”

“Hửm?” Dã Trì Mộ nhìn cô.

“Có hai bảo bối đáng yêu, còn có một người vợ xinh đẹp thế này.” Cố Tri Cảnh khẽ nói, “Có thể ở bên cạnh em, là may mắn lớn nhất của chị kiếp này.”

Dã Trì Mộ bị cô nói đến hạnh phúc.

Các nàng ở studio đặt mấy phong cách, Dã Trì Mộ rất thích bộ sườn xám bên trong, sườn xám màu đen vàng, tóc búi lên, lại tô son môi. Còn có một bộ váy hồng khá đáng yêu, cặp song sinh mặc cũng là bộ này.

Cố Tri Cảnh có hai bộ quần áo, một bộ vest, trên sống mũi đeo kính mắt, dây xích mảnh mai dán vào tai, còn có một bộ sườn xám màu đỏ thẫm.

Dã Trì Mộ thích cô mặc sườn xám, có một phong vị không nói nên lời. Khí chất của Cố Tri Cảnh không thay đổi, vẫn lạnh lùng và gợi cảm như mọi khi.

Dã Trì Mộ ngồi trên ghế, Cố Tri Cảnh đứng bên cạnh nàng cầm cây quạt chụp hai tấm, rồi lại ôm tiểu bảo bảo đến, hai người mỗi người ôm một đứa.

Dáng người Dã Trì Mộ hiện tại đã hồi phục tốt, không bị biến dạng, rất đẹp. Đứng dưới đèn vẫn phong thái yểu điệu, thậm chí còn có thêm một chút hương vị khác, phong tình của người phụ nữ trưởng thành.

Đứa nhỏ trong lòng Dã Trì Mộ đang ngủ, đứa trong lòng Cố Tri Cảnh lại cười khúc khích. Nghe thấy tiếng cười, khóe miệng cả hai đều nở nụ cười. Sau đó Cố Thế Xương thay xong chiếc áo khoác ngoài màu xanh lam dài đến đứng sau lưng các nàng chụp ảnh. Cố Thế Xương cũng coi như đã hoàn thành tâm nguyện, hôm nay đã chụp được tấm ảnh gia đình mà ông hằng mong ước.

Sau đó là chụp ảnh riêng cho cặp song sinh. Cố Triêu Mộ cứ ngủ mãi, giữa chừng bị đánh thức vẫn ngủ tiếp. Tiểu Hi Cảnh đặc biệt biết chơi, nằm sấp, khúc khích cười không ngớt, còn chủ động ôm lấy chị gái bên cạnh.

Hạ Hoan Nhan chạy đến tham gia náo nhiệt, cùng hai tiểu công chúa chụp ảnh chung. Bởi vì thời tiết lạnh, lại còn một đứa cứ ngủ mãi không thể làm tỉnh, các nàng liền không cho các bé thay quá nhiều quần áo. Chụp xong, Hạ Hoan Nhan giúp đỡ ôm một đứa, lúc ống kính chụp, cô ấy lập tức hôn lên má tiểu công chúa nhỏ.

Ban đêm Cố Tri Cảnh đặt phòng ăn riêng. Cố Tri Cảnh nhìn Hạ Hoan Nhan đang cướp ôm con mình, nói: “Cô ngày này qua ngày khác, không phải xin ăn thì cũng là uống chực…”

Hạ Hoan Nhan phản bác: “Cô đừng được lợi còn khoe mẽ, tôi ngày ngày trông con cho cô, tôi còn chưa đòi tiền cô đấy. Đúng rồi, nói đến đây, tôi và Tiểu Sương định làm hôn lễ, đến lúc đó mang hai công chúa nhà cô đến.”

Hạ Hoan Nhan và Giang Vô Sương lúc đó chỉ lĩnh chứng, sau đó đều bận rộn sự nghiệp không có thời gian, lần này xem như phải tổ chức một bữa tiệc lớn.

Dã Trì Mộ nói: “Vậy các cô cứ ở đây đặt lịch chụp ảnh cưới đi, đến lúc đó thì trực tiếp chụp, phong cách kỹ thuật của nhiếp ảnh gia bên này cũng không tệ.”

Hạ Hoan Nhan nói: “Ảnh cưới đã chụp rồi, sớm đã treo ở nhà chúng tôi…”

Cố Tri Cảnh ngắt lời cô ấy: “Chụp rồi cũng có thể chụp lại mà, chỉ là thủ tục thôi, đi thêm mấy lần cũng không sao, dù sao kết hôn chính là phải vui vẻ.”

Giang Vô Sương gật đầu, cô ấy vẫn luôn cười, chắc chắn cũng muốn chụp. Dưới sự xúi giục của hai vợ vợ nhà này, hai người họ lại một lần nữa đặt lịch trình chụp ảnh cưới.

Giang Vô Sương đến chơi với cặp song sinh: “Hy vọng lúc hai dì kết hôn, các con đã biết nói chuyện, dì và mẹ nuôi các con muốn nghe được lời chúc phúc của các con đấy.”

Ăn cơm xong xuôi, chụp ảnh xong, Dã Trì Mộ phải về.

Dã Trì Mộ trong lòng tiếc nuối, nàng muốn ở bên ngoài chơi thêm một lúc. Nàng lén lút kéo tay áo Cố Tri Cảnh, bảo cô dắt mình đi chơi.

Cố Tri Cảnh nghiêng đầu nhìn nàng, nàng liền nháy mắt với Cố Tri Cảnh.

Hơn nữa Dã Trì Mộ dự định, hai ngày nữa sẽ về nhà.

Trạng thái của Dã Trì Mộ rất tốt, nàng dự định tái xuất, muốn đi nhận việc. Mỗi ngày ở trung tâm ở cữ đều bức bối, hiện tại cặp song sinh cũng có thể ăn sữa bột, không cần nàng phải luôn mang theo. Dã Trì Mộ rất muốn đi làm, muốn nhận chụp ít quảng cáo hoặc là làm gương mặt đại diện.

Cố Tri Cảnh cũng muốn nhân hôm nay dắt Dã Trì Mộ đi dạo, cũng không thể để nàng cứ luôn buồn bực, chỉ quẩn quanh bên con cái.

Cô vốn định mang cả cặp song sinh ra ngoài, nhưng Cố Thế Xương không cho. Ông nói các cháu còn nhỏ, lỡ va đập thì sao; để hai nàng tự đi chơi, còn bảo bối đã có ông ngoại này trông nom.

Điều này quá đúng ý Cố Tri Cảnh.

Chờ Dã Trì Mộ chụp xong bộ ảnh cuối cùng, cô liền dắt nàng ra ngoài mua đồ, trên đường thẳng đến khách sạn, tối nay quyết định không về.

Cố Thế Xương giúp các nàng chăm sóc hai đứa nhỏ cũng chính là có ý để hai người ra ngoài thư giãn, nhất là để Dã Trì Mộ thoải mái hơn.

Dã Trì Mộ vừa mới sinh xong, mọi người đối xử với nàng vô cùng chu đáo. Nhưng nàng vẫn có đôi chút cảm xúc nhỏ, khoảng thời gian này rất cần xây dựng lại sự tự tin. Biện pháp tốt nhất chính là đi ra ngoài chơi, sau này khi trở lại công việc cũng có thêm lòng tin.

Hiện tại hai thiên thần nhỏ uống sữa bột khá nhiều, căn bản không cần mẹ kè kè chăm sóc.

Hoàn toàn rời đi, Cố Tri Cảnh dắt Dã Trì Mộ đi dạo một lát, rồi dỗ dành nàng đến khách sạn, bắt đầu đêm cuồng hoan của riêng hai người.

Dã Trì Mộ cũng rất nghi hoặc, hôm nay rốt cuộc là ai muốn ra ngoài chơi?

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Gặp Được Chân Tình
Gặp Được Chân Tình
Tháng 6 18, 2025
girllove-futa-np-18-xuyen-thanh-cong-chua-phan-dien-395651633-1
Xuyên Thành Công Chúa Phản Diện
Tháng 8 15, 2025
Cảm xúc Phần 1
Cảm xúc Phần 1
Tháng 6 18, 2025
CUỘC GẶP GỠ GIỮA EM VÀ TÔI_truyenles.net
CUỘC GẶP GỠ GIỮA EM VÀ TÔI
Tháng 7 10, 2025
Truyện Les Hay
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Đè nhau tới ngạt thở les 18+_truyenles.net
Đè nhau tới ngạt thở les 18+
Chap 7 Tháng 7 8, 2025
Chap 6 (1) Tháng 7 8, 2025
Hắc Dục_truyenles.net
Hắc Dục
Chap 5 Tháng 7 5, 2025
Chap 4.5 Tháng 7 5, 2025
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
Bé thực tập sinh hư hỏng_truyenles.net
Bé thực tập sinh hư hỏng
Chương 8 Tháng 7 15, 2025
Chương 7 Tháng 7 15, 2025
Chị dâu là người tình_truyenles.net
Chị dâu là người tình
Chương 8 Tháng 7 6, 2025
Chương 7 Tháng 7 6, 2025
Sống Chung Với Con Dâu_truyenles.net
Sống Chung Với Con Dâu
Chương 27 Tháng 7 19, 2025
Chương 26 Tháng 7 19, 2025

Comments for chapter "CHƯƠNG 139"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved