Truyện Les
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp
Tìm Truyện
  • Truyện Les
  • Truyện Sex Les
  • Bách Hợp Truyện Người Lớn , Truyện Dâm ,Truyện 18+, Truyện xxx, Đọc Truyện Cô Giáo Thảo , Truyện Sex , Truyen Nguoi Lon Hay ,Truyen Nguoi Lon 18+ cho tuổi dậy thì
Lùi
Tới

XUYÊN THÀNH TRA A SAU ĐEM PHẢN DIỆN ĐÁNH DẤU - CHƯƠNG 144

  1. Home
  2. XUYÊN THÀNH TRA A SAU ĐEM PHẢN DIỆN ĐÁNH DẤU
  3. CHƯƠNG 144
Lùi
Tới

Tần Lĩnh Nguyệt tắm xong bước ra, trên người vẫn còn vương những giọt nước, nàng cầm khăn mặt lau tóc, hương thơm hỗn hợp của sữa tắm và dầu gội.

Phức tạp hơn mùi hương của Omega, Alpha trong thế giới này.

Rất đặc biệt, là mùi hương hấp dẫn của phụ nữ.

Nàng mặc chiếc áo choàng tắm, sợi dây lưng bên hông thắt hờ hững. Nàng nhìn vào trong, hỏi: “Sao cô không bật đèn.”

“Ồ, mở rồi.” Tần Linh Nguyệt mở đèn.

Cô mặc một chiếc váy ngủ hai dây màu đen, ngồi ở đầu giường, bờ vai và đôi chân đều lộ ra, vóc dáng của người phụ nữ được chiếc váy ngủ mỏng manh bao bọc một cách hoàn mỹ và gợi cảm.

Hai người tạo thành một sự đối lập rõ rệt.

“Cô tắm xong rồi à?” Tần Lĩnh Nguyệt hỏi.

“Hai phòng tắm.” Ánh mắt của Tần Linh Nguyệt bên trong nhìn ra ngoài, ánh mắt rơi xuống, trong lòng kinh ngạc, lập tức cô nhìn sang nửa giường còn lại, “Cô ngủ đi.”

Tần Lĩnh Nguyệt đi đến bên giường nằm xuống. Ánh đèn quá sáng, hắt vào mắt khiến nàng phải nheo lại. Tần Linh Nguyệt đi điều chỉnh ánh đèn, đổi tới đổi lui cuối cùng vẫn là tắt đi thì thích hợp hơn.

Trong phòng tối đen, Tần Linh Nguyệt cầm điện thoại xem tin tức một lúc, Tần Lĩnh Nguyệt không nhúc nhích, lông mi khẽ động, yên lặng. Điện thoại của nàng đến đây cũng không có tín hiệu, không dùng được.

Hai người nằm trên giường, chung một chiếc chăn, ai cũng không vượt qua giới hạn, ở giữa cách cả một dải ngân hà, tiếng hít thở kiềm chế trong đêm nghe rõ mồn một.

Vào lúc này vô cùng yên tĩnh.

Rèm cửa không kéo chặt, ánh trăng bên ngoài lạnh lẽo chiếu vào.

Tần Linh Nguyệt nằm, cảm thấy thật nhàm chán.

Bao nhiêu năm nay lần đầu tiên cùng người khác nằm chung trên giường, vạn vạn không ngờ lại là cảnh tượng như vậy, hai người chẳng làm gì, ngay cả chuyện trò cũng trở nên hiếm hoi.

Tần Linh Nguyệt có chút không rõ, tính tình của mình là thế nào, bản thân rõ nhất, loại chuyện này đối với cô mà nói chính là sỉ nhục.

Trong lòng Tần Linh Nguyệt ẩn ẩn có chút muốn mập mờ.

Chỉ là, tại sao cô lại trở nên có chút ngượng ngùng?

Kỳ quái.

Từ lúc Tần Linh Nguyệt yêu đương đến bây giờ, cô có thể rất có trách nhiệm mà nói, ngoài lần đầu tiên yêu đương có chút không thả lỏng, sau này đều phóng túng hết mình.

“A.” Tần Linh Nguyệt nghiêng người sang, bàn tay chống cằm, cô ngang nhiên đi qua hỏi nàng, “Cô đã từng yêu đương chưa?”

“Trước đây cô không phải đã hỏi rồi sao?” Tần Lĩnh Nguyệt liếc cô một cái, cảm thấy khoảng cách quá gần, người phụ nữ không đứng đắn này đang cố ý đến gần nàng.

“Quên mất rồi.” Tần Linh Nguyệt rất muốn biết câu trả lời, cô rất phiền, cứ hỏi mãi, nhất định phải có một câu trả lời, “Cảm giác cô thật giống như chưa từng yêu đương, rất đơn thuần.”

“Yêu rồi.” Tần Lĩnh Nguyệt lạnh lùng đáp lại nàng.

“Cô yêu rồi à?” Tần Linh Nguyệt chấn kinh.

“Ừm, chỉ là không yêu nhiều như cô, sau đó cảm thấy không có ý nghĩa, liền không yêu nữa.”

“Cô yêu khi nào?”

Tần Lĩnh Nguyệt không trả lời. Tần Linh Nguyệt rất tò mò, nghiêng người chống cằm, ngón tay cô chọc chọc Tần Lĩnh Nguyệt, Tần Lĩnh Nguyệt không để ý đến cô, cô vẫn cứ chọc vào người Tần Lĩnh Nguyệt, chọc vào làn da Tần Lĩnh Nguyệt. Tần Linh Nguyệt dừng lại, nhìn chằm chằm ngón tay mình ngẩn người.

Tần Lĩnh Nguyệt hơi không kiên nhẫn, nàng hơi dịch ra một chút, nàng hỏi: “Tần Nhị Nguyệt, cô là vì tôi và dung mạo cô giống hệt nhau mà xao động, hay là vì lý do khác.”

Nàng hỏi có chút trực tiếp, không cho thời gian phản ứng. Tần Linh Nguyệt trả lời cũng không qua suy nghĩ, lời trong lòng nói ra hết, “Vì lý do khác.”

Một câu nói đó, khiến hai người đều không còn lời gì để nói.

Nếu là vì lý do khác, hai người nằm trên giường dường như không phải là điều tốt đẹp gì, họ nằm trên cùng một chiếc giường quá mập mờ.

Trong phòng càng phát ra im ắng, Tần Linh Nguyệt không chống người nữa, cô thu cánh tay về, lặng lẽ nằm, thỉnh thoảng sẽ nghe một chút động tĩnh bên cạnh.

Tần Lĩnh Nguyệt đi ngủ rất thành thật, không động đậy lung tung.

Tần Linh Nguyệt lật qua lật lại, chỉ cảm thấy ngủ thế nào cũng không thoải mái, cô dứt khoát nghiêng người ngủ, mặt đối mặt với Tần Lĩnh Nguyệt.

Như vậy, đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn, cứ nhìn chằm chằm nàng mãi.

…

Đêm đó coi như yên tĩnh, hai người ngoan ngoãn nằm ngủ một đêm.

Tần Lĩnh Nguyệt dậy muộn hơn, vừa ngồi dậy liền thấy ánh sáng trắng chói khiến đôi mắt khó chịu, nàng đưa tay che lại. Trong thoáng chốc, thần trí có chút hoảng hốt. Khi bỏ tay xuống, ánh mắt nàng vô thức hướng ra ngoài.

Nàng nghiêng đầu, liền bắt gặp bóng dáng Tần Linh Nguyệt đứng ở ban công. Cô ấy quay lưng lại, cả người đắm mình trong ánh nắng buổi sớm. Trên người vẫn là bộ đồ ngủ viền ren, vừa vặn che quá bắp đùi. Nếu không quay đầu, thật khó để nghĩ người phụ nữ ấy lại chính là một phiên bản khác của mình.

Thực ra, Tần Linh Nguyệt đã tỉnh từ lâu, chỉ là vẫn im lặng đứng đó, cho đến khi cảm giác được ánh mắt từ sau lưng.

Tần Linh Nguyệt quay đầu lại, hỏi:

“Dậy rồi à?”

“Ừm.”

“Mấy giờ rồi?” Tần Lĩnh Nguyệt chống người ngồi dậy, đêm qua mất ngủ nên nàng thiếp đi khá muộn. “Còn phải đến tham dự hôn lễ sao?”

“Không cần. Hôm nay bọn họ đều ăn ở khách sạn. Thấy cô chưa dậy nên tôi không gọi xuống. Giờ họ đã ăn xong, chuẩn bị đi rồi.”

“À.” Tần Lĩnh Nguyệt gật đầu: “Vậy chúng ta bao giờ thì đi?”

“Cô cứ thay đồ trước, tôi sẽ gọi một phần ăn cho cô. Ăn xong rồi tính tiếp. Dù gì cũng vất vả lắm mới đến một chuyến, đi sớm quá thì tiếc.”

“Ừ.” Nàng gật đầu, rồi dựa vào đầu giường nghỉ ngơi. Một lát sau, nàng đứng dậy, nói:

“Có chuẩn bị quần áo không? Tôi muốn thay bộ khác.”

“Yên tâm, chuẩn bị đầy đủ rồi.” Tần Linh Nguyệt đáp.

Tần Lĩnh Nguyệt ừ, một người ngồi trên giường, một người đứng ở ban công, ánh mắt vô tình chạm nhau qua khoảng không.

Vài giây sau, Tần Lĩnh Nguyệt hỏi:

“Quần áo đâu?”

“Ồ, chờ một lát.” Tần Linh Nguyệt đi ra phòng khách, ôm trở vào ba chiếc hộp, đặt cả lên giường rồi mở từng cái ra:

“Đến đây, cô chọn đi.”

Tần Lĩnh Nguyệt vốn rất kén chọn quần áo, nàng bước đến ngồi cạnh, lần lượt xem xét.

Ba chiếc váy đều là thiết kế tinh xảo, kiểu dáng nào cũng hợp với nàng.

Một chiếc cổ V khoét sâu, khoe trọn đường cong kiêu ngạo. Một chiếc là váy hai dây, phong cách dịu dàng, có phần quá ngoan hiền. Chiếc cuối cùng tương tự phong cách thường ngày của nàng, cổ vuông, xẻ tà cao, gợi cảm mà không lẳng lơ.

“Cô tự thiết kế sao?” Tần Lĩnh Nguyệt hỏi.

“Đương nhiên.” Tần Linh Nguyệt cười: “Dù gì cô cũng là người mẫu xuất sắc nhất, không thể không đưa ra thứ tốt nhất.”

Hôm qua, chẳng phải các nàng đã nói, đừng coi nhau là bản sao, mà hãy nhìn như một… phiên bản khác của bản thân sao?

Chẳng lẽ những bộ váy này, cô ấy đặc biệt thiết kế chỉ dành cho mình?

Người phụ nữ này…

Tần Lĩnh Nguyệt lén liếc sang, khóe môi Tần Linh Nguyệt khẽ cong, nụ cười ẩn giấu sự chờ mong.

“Cảm ơn.” Tần Lĩnh Nguyệt đứng dậy, cầm lấy váy đi thay. Khi bước vào trong, nàng lấy chiếc váy lễ phục ra, khẽ ướm thử lên người.

Mọi người vẫn nói nàng và Tần Linh Nguyệt giống hệt nhau, nhưng kỳ thực khác biệt không ít. Khóe mắt nàng có thêm một nốt ruồi lệ, còn khi đưa tay che đi điểm ấy, dung mạo lại trở nên vô cùng giống đối phương.

Đây chính là dáng vẻ của Tần Linh Nguyệt sao?

Không giống, kém rất nhiều khí chất.

Cuối cùng thuận theo đuôi mắt vẽ một đường cong.

Tần Linh Nguyệt tắm xong, thay quần áo xong, ra ngoài nhìn thấy Tần Lĩnh Nguyệt vừa mới còn mặc đồ ngủ, lúc này đã đổi sang một chiếc váy đen rất tương tự với cô.

Tần Linh Nguyệt chắc chắn là cố ý. Tần Lĩnh Nguyệt quay đầu nhìn cô, hỏi: “Cô xong chưa.”

“Được rồi, đi ăn đi.” Tần Lĩnh Nguyệt từ trong ra ngoài, hai người đứng chung một chỗ, tóc của Tần Lĩnh Nguyệt búi lên. Cô dắt nàng xuống lầu, phía dưới có phòng ăn riêng, cô sớm đã đặt chỗ, khách sạn dựa vào biển, lúc này đi ăn cơm, ánh nắng sớm mai rải xuống, bên ngoài sóng biển vỗ vào đá ngầm.

Hai người ngồi xuống, phục vụ viên đến mang thức ăn lên. Tần Lĩnh Nguyệt cầm dao nĩa, ăn đồ rất ưu nhã, Tần Linh Nguyệt cũng chậm rãi ăn.

Thỉnh thoảng, Tần Lĩnh Nguyệt sẽ hỏi một hai câu, “Cô dâu đều về hết rồi à?”

“Chưa, họ ngày mai bắt đầu hưởng tuần trăng mật.” Tần Linh Nguyệt nói. Cô đã giúp cô dâu làm mấy bộ quần áo để đi du lịch tuần trăng mật.

Tần Lĩnh Nguyệt ăn ăn, nghiêng đầu nhìn ra ngoài sóng biển.

Người xuất thần, không cẩn thận bị sặc.

Tần Linh Nguyệt đưa cho nàng một tờ giấy, Tần Lĩnh Nguyệt nhận lấy lau miệng.

“Tôi thích nhìn cô, là vì cảm thấy rất ngạc nhiên, còn có một cảm giác không nói nên lời.” Tần Linh Nguyệt chuyên chú nhìn gò má của nàng, “Cô đã nghe qua Thủy Tiên chưa?”

Tần Lĩnh Nguyệt nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Tự công tự thụ?”

“…”

Tần Linh Nguyệt “chậc” một tiếng, “Ai nói với cô Thủy Tiên là thứ này?”

“Cố Tri Cảnh.” Tần Lĩnh Nguyệt nói, “Cô ấy trước đây đọc tiểu thuyết, thường xuyên nói với tôi.”

“Không phải, tôi nói Thủy Tiên không phải ý đó, tôi nói chính là… cô biết chuyện thần thoại xưa không, chính là có một thiếu niên tên là Narcissus, cực kỳ đẹp trai, cậu ta lại cực độ tự luyến, cậu ta mỗi ngày đều muốn thưởng thức vẻ đẹp của mình, có một ngày cậu ta ở bên bờ suối tự thưởng thức, không cẩn thận rơi vào trong suối chết đuối, sau đó biến thành hoa thủy tiên.”

Tần Lĩnh Nguyệt lau miệng, lâm vào trầm tư, sau đó hỏi: “Cô muốn biểu đạt cái gì?”

“Bởi vì cô rất hoàn mỹ, nhìn thấy cô, tôi lâm vào sự tự luyến sâu sắc.” Tần Linh Nguyệt khẽ nói, giọng nói rất thấp như là đang trêu chọc.

Lời này nghe nóng cả tai.

Tự luyến, càng giống là tình yêu cuồng nhiệt.

Hai người yên tĩnh ăn cơm, dùng bữa xong, hai người đứng dậy rời đi.

Không ngờ rằng, Dã Trì Mộ và Cố Tri Cảnh đang ngồi ở phòng riêng sau lưng các nàng, hai người đang cho tiểu bảo bảo ăn. Tần Lĩnh Nguyệt bị giật mình, nàng nhíu mày, “Sao hai người lại ở đây, sao không nghe thấy tiếng của hai người.”

Ngay cả cặp song sinh cũng không nói chuyện, rất ngoan ngoãn ăn món canh trứng gà mà mẹ cho ăn, hiện tại ăn xong rồi đang súc miệng.

“Không phải cô đang hẹn hò sao, chúng tôi liền yên tĩnh một chút.” Dã Trì Mộ nói.

“Thôi được.”

Cố Tri Cảnh ngẩng đầu nhìn các nàng, nói thêm một câu, “Tôi chưa từng nói cho cô biết về tự công tự thụ.”

“A?” Tần Lĩnh Nguyệt ban đầu không phản ứng kịp, nhưng lại ứng với lời nói ở đây, cảm thấy xấu hổ.

Cố Tri Cảnh nghiêm túc nói: “Tôi là lần đầu tiên nghe nói có đề tài này, cô, rất thâm tàng bất lộ.”

Dã Trì Mộ ở dưới gầm bàn đá Cố Tri Cảnh một cái, Cố Tri Cảnh nhếch môi, nói: “Vợ chị đừng có cọ chị dưới gầm bàn chứ.”

Dã Trì Mộ nghiến răng, trừng mắt, “Chị ngốc quá.”

Tiểu Hi Cảnh nhìn các nàng qua lại, vui vẻ cười lên, cầm thìa gõ bàn, “Mẹ mẹ!”

Cố Tri Cảnh ôm tiểu bảo bảo, mặt dày mày dạn dỗ con, “hôn mommy một cái, Tiểu Hi Cảnh hôn trước.”

Tiểu Hi Cảnh ôm lấy cổ Cố Tri Cảnh, thơm lên má cô một cái. Cố Tri Cảnh khen Tiểu Hi Cảnh, Tiểu Triêu Mộ nhìn chằm chằm mặt cô, nửa ngày không động đậy. Cố Tri Cảnh từ trong mắt bé đọc được một loại “ghét bỏ”.

Đúng vậy, ghét bỏ.

Tiểu Hi Cảnh ngửa đầu cười không ngớt, Tiểu Triêu Mộ ngơ ngác không hiểu nhìn Cố Tri Cảnh, biểu cảm đó rất giống đang nhìn một kẻ ngốc.

Cố Tri Cảnh ban đầu rất không sao, sau đó không đi được, cô nghiêm túc ngồi đối diện Tiểu Triêu Mộ, “Bảo bối, cho chút phản ứng được không.”

Tiểu Triêu Mộ vẫn không hiểu, rất mờ mịt, hơn nữa mắt bắt đầu ươn ướt, giống như là sắp bị dọa khóc. Dã Trì Mộ vội vàng dỗ con, “Chị đừng lại gần nữa, sắp dọa con rồi.”

“Vẫn là gen khác nhau, hai tiểu bảo bảo biểu hiện khác nhau, Tiểu Hi Cảnh hôn mommy một cái.” Cố Tri Cảnh nghiêng đầu nói.

Tiểu Hi Cảnh giẫm lên chân cô, thơm thơm mềm mềm hôn lên má cô. Tim Cố Tri Cảnh đều mềm nhũn, nói: “Bên trái không hôn, lát nữa để lại cho mẹ con hôn.”

Tiểu Hi Cảnh liền theo đó nói: “Mẹ!”

Tần Lĩnh Nguyệt và Tần Linh Nguyệt ra khỏi khách sạn, Cố Tri Cảnh và Dã Trì Mộ ôm hai đứa con cũng cùng ra ngoài. Cố Tri Cảnh vẫn kiên trì để Tiểu Triêu Mộ hôn mình.

Tiểu Triêu Mộ nghe lâu, “oa” một tiếng khóc.

Tần Lĩnh Nguyệt đang mải mê thì nghe thấy tiếng khóc, liền định quay đầu lại. Nàng quên mất dưới chân còn một bậc thang, bước hụt một cái, thân thể mất trọng tâm ngã ngửa ra sau.

Đứng ngay phía dưới, Tần Linh Nguyệt theo bản năng đưa tay ra đỡ.

Đúng lúc ấy, môi của Tần Lĩnh Nguyệt trực tiếp chạm vào môi cô, hai gò má cũng dán sát nhau. Trong khoảnh khắc, không khí ngột ngạt đến mức khiến người ta không biết phải xử trí thế nào.

Hơi thở của cả hai phả lên mặt nhau, ngứa ngáy đến khó chịu.

Tần Lĩnh Nguyệt muốn đứng dậy, còn Tần Linh Nguyệt lại theo bản năng nắm giữ lấy nàng. Cảnh tượng trông chẳng khác nào một phân đoạn cố tình sắp đặt trong phim truyền hình. Trong lúc luống cuống, môi hai người bất ngờ cắn mạnh vào nhau.

À, không đúng, mà là hôn nhau.

Tiểu Triêu Mộ tròn xoe đôi mắt, nhìn chằm chằm hai dì. Đột nhiên bé như hiểu ra điều gì, liền từ trong lòng Dã Trì Mộ nhoài người ra, hôn thẳng lên môi Cố Tri Cảnh.

. . . . .

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Tri Cảnh: Cảm ơn hai người đã có những cống hiến to lớn trong công tác giáo dục con gái tôi.

Lùi
Tới

YOU MAY ALSO LIKE

Yêu đắm cô giáo cấp 2_truyenles.net
Yêu đắm cô giáo cấp 2
Tháng 6 27, 2025
Hưởng Thụ Mật Ngọt_truyenles.net
Hưởng Thụ Mật Ngọt
Tháng 7 12, 2025
TÔI CẦN BỜ VAI, CẬU CẦN MỘT CÁNH TAY_truyenles.net
TÔI CẦN BỜ VAI, CẬU CẦN MỘT CÁNH TAY
Tháng 7 8, 2025
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Hãy Nhìn Về Tương Lai, Ở Đó Sẽ Có Anh
Tháng 6 18, 2025
Truyện Les Hay
bach-hop-vo-nhat-ly-164039181
Vợ Nhặt
Ngoại Truyện Tháng 6 20, 2025
Chương 56 Tháng 6 20, 2025
Đôi Mắt Của Seungcheol_truyenles.net
Đôi Mắt Của Seungcheol
quả dâu số 23 Tháng 6 24, 2025
quả dâu số 22 Tháng 6 24, 2025
end-fiction-citadel-18-lesbian-85647105
Citadel Truyện Les 18+
70.7 Tháng 6 20, 2025
70.6 Tháng 6 20, 2025
Đè nhau tới ngạt thở les 18+_truyenles.net
Đè nhau tới ngạt thở les 18+
Chap 7 Tháng 7 8, 2025
Chap 6 (1) Tháng 7 8, 2025
Hắc Dục_truyenles.net
Hắc Dục
Chap 5 Tháng 7 5, 2025
Chap 4.5 Tháng 7 5, 2025
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Hèn Hò Với Bà Sếp Lớn Tuổi
Chương 15 Tháng 6 17, 2025
Chương 14 Tháng 6 17, 2025
Chỉ Cần Cậu_truyenles.net
Chỉ Cần Cậu
Part 36 Tháng 7 27, 2025
Part 35 Tháng 7 27, 2025
Bé thực tập sinh hư hỏng_truyenles.net
Bé thực tập sinh hư hỏng
Chương 8 Tháng 7 15, 2025
Chương 7 Tháng 7 15, 2025
Sống Chung Với Con Dâu_truyenles.net
Sống Chung Với Con Dâu
Chương 27 Tháng 7 19, 2025
Chương 26 Tháng 7 19, 2025
Chị dâu là người tình_truyenles.net
Chị dâu là người tình
Chương 8 Tháng 7 6, 2025
Chương 7 Tháng 7 6, 2025

Comments for chapter "CHƯƠNG 144"

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

© 2025 Madara Inc. All rights reserved