Nội dung truyện
háng trôi qua, nhịp sống dường như có chút đổi khác. Sáng nào cũng vậy Vy đứng trước cổng nhà chờ. Chiếc xe máy quen thuộc của Nguyên dừng lại, Vy leo lên, chẳng cần hỏi cũng tự động vòng tay ôm hờ qua lưng cô.
Ban đầu Nguyên còn gượng gạo, giờ thì thành thói quen. Cái vòng tay ấy, dù nhẹ thôi, cũng khiến lòng cô dịu lại mỗi lần về nhà sau một ngày dài.
Trên đường, hai người ít nói, thỉnh thoảng Vy khẽ hỏi:
– Mai có tiết sớm hông?
Nguyên chỉ gật đầu. Không cần nhiều lời, cả hai dần hiểu nhau bằng những cử chỉ nhỏ bé: Vy sẽ nhắc Nguyên khoác áo mưa, Nguyên thì nhớ dừng xe mua ly trà sữa nàng thích.
Với bạn bè, trông họ cứ như đang quen nhau, nhưng thật ra chưa một lần Nguyên trả lời rõ ràng. Còn Vy thì chẳng vội, cứ kiên nhẫn đi bên cạnh, tin rằng một ngày nào đó, cô sẽ không còn chỉ là “người đi chung xe” nữa.
…..
Hôm đó Nguyên đi với Vy đến TTTM, tình cờ đụng ngay thằng bồ của Bảo Anh. Hắn vốn tính hợm hĩnh, thấy Nguyên thì cười khẩy: